Bài làm 1
Tuổi thơ em gắn bó với miền quê nơi đồng bằng chiêm trũng, ở đó có cánh cò trắng chao nghiêng trên những thảm lúa vàng. Với em hình ảnh cánh đồng lúa trở nên vô cùng quen thuộc, nó như một phần kí ức không thể xoá nhoà trong những năm tháng tuổi thơ
Cánh đồng quê em đẹp như một dải lụa vàng óng mỗi khi vào mùa lúa chín.Đi học trên con đường làng nhỏ hẹp, hai bên là cánh đồng lúa mênh mông, bát ngát một sắc vàng em như thấy mình lạc vào thế giới cổ tích ngày xưa. Em rất thích ngắm nhìn đồng lúa chín vào những buổi sáng mai. Chao ôi! Khung cảnh ấy mới đẹp làm sao. Trong không gian yên tĩnh, cánh đồng lúa đắm mình trong làn sương sớm lành lạnh của buổi sáng mùa thu. Những giọt sương sớm, như chưa hít đủ mùi hương lúa mới để rồi cứ vấn vương, đọng mãi nơi đầu bông lúa chín vàng. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng óng của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi thơm dịu dàng, thoang thoảng của hương lúa bay xa, hoà lẫn trong mùi của đất mang đến một cảm giác thanh bình, yên ả của chốn đồng quê.
Tia nắng đầu tiên ló ra khỏi làn mây, cũng là lúc cánh đồng lúa được trải lên mình ánh nắng ấm áp của ngày mới. Đám mây trắng, bồng bềnh lặng lờ trôi trên nền trời xanh ngắt của mùa thu. Từng đàn bướm rủ nhau thức dậy để chào buổi sáng mai bằng những màn bay lượn xung quanh bãi cỏ non trên bờ ruộng. Thỉnh thoảng, những bác nông dân ra đồng thăm lúa tiếng nói cười rộn rã như làm giật mình con cò dưới gốc lúa còn đẫm sương, rồi thoảng thốt bay lên giữa bầu trời. Lúc này, ngắm nhìn bức tranh cánh đồng lúa quê em càng thêm sinh động bởi nét điểm tô của cánh cò trắng chao nghiêng giữa thảm lúa vàng.
Hình ảnh cánh đồng lúa không chỉ quen thuộc, gần gũi với người dân quê em. Mà có lẽ, đi suốt dọc dài đất nước, những cánh đồng lúa bát ngát, mênh mông cũng gắn bó với biết bao thế hệ người dân đất Việt. Chẳng thế mà, nhà thơ Nguyễn Đình Thi không kìm được tiếng lòng của mình mà thốt lên trước vẻ đẹp bình dị của cánh đồng lúa quê hương:
“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”.
Nhìn cánh đồng lúa chín vàng, nặng trĩu bông như đang hứa hẹn vụ mùa bội thu.Người dân quê em, khuôn mặt ai cũng rạng ngời hạnh phúc bởi một vụ mùa thắng lợi. Em càng thêm trân trọng những giọt mồ hôi, và sự vất vả của người nông dân phải một nắng hai sương nơi ruộng đồng.
Bài làm 2
Buổi sáng trên cánh đồng quê em thật là đẹp.
Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh. Không khí trong lành mát rượi. Những giọt sương long lanh đọng trên lá lúa như những viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhô lên sau luỹ tre làng.
Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn cây cao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, đón chào một ngày mới bắt đầu.
Từ xa, men theo con đường làng, lác đác một vài bác nông dân đi thăm đồng, vừa đi vừa trò chuyện. Thỉnh thoảng, các bác lại cúi xuống xem xét có vẻ rất vui. Nhìn những bông lúa trĩu nặng, đung đưa theo gió, em nghĩ chắc là mùa này lại được bội thu.
Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời mùa thu xanh trong và cao vút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng mênh mông.
Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫn trong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ, dễ chịu lạ thường.
Ông mặt trời đã lên cao. Nắng cũng đậm dần. Người trong làng bắt đầu đi chợ nhộn nhịp trên con đường xuyên qua cánh đồng. Các bà, các chị gánh ra chợ những mớ rau thơm, những bẹ cải sớm hay những bó huệ trắng muốt… Một không khí tươi vui hoà quyện lại tạo thành một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả, sống động và đầy màu sắc.
Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê mình, em thấy những hình ảnh ấy thân thương làm sao. Một tình yêu quê hương tha thiết dấy lên trong lòng em. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
Bài làm 3
Hè vừa rồi, em được ba cho về thăm quê nội ở Cần Giuộc, Long An. Sau một đêm nghỉ ngơi thoải mái, sáng hôm sau em theo bác Ba ra thăm đồng. Cánh đồng này có tên là đồng Thượng, nằm dọc theo con lộ đất đỏ như son, nối từ Cần Giuộc đến vùng ngoại ô quận 8, thành phố Hồ Chí Minh.
Trời đã sáng hẳn. Đằng đông, mặt trời như một trái bóng lớn màu hồng đang từ từ nhô lên, tỏa những tia nắng hình rẻ quạt. Sương đọng li ti trên lá cây, ngọn cỏ. Không khí trong lành, mát mẻ thật dễ chịu.
Bác Ba quẩy đôi thùng tưới đi trước, em vác chiếc cuốc trên vai, cố đi nhanh cho kịp bác. Đến thửa ruộng của nhà, bác dừng lại rồi đưa tay khoát một vòng, tươi cười nói với em:
– Cháu thấy phong cảnh quê mình đẹp không?
Em thích thú gật đầu và mê mải ngắm nhìn cánh đồng buổi sớm trải dài trước mắt một màu xanh mướt của lúa, của ngô khoai đang độ lớn. Thoảng trong gió mùi đòng đòng lúa thơm ngọt quyện với mùi bùn ngai ngái tạo nên hương vị khó quên của đồng quê. Đây đó, có tiếng lích rich của những chú chim trong ruộng lúa.
Con mương chạy dài cắt ngang cánh đồng, dọc hai bên bờ là hàng dương thẳng tắp. Phía đất trũng hơn cấy lúa, phía đất cao dùng để trồng hoa màu. Những luống rau cải xanh, cải trắng non tươi xen lẫn với những luống cà chua, xà lách, hành hoa… mơn mởn.
Bác Ba gánh nước từ dưới mương lên tưới rau. Nước theo vòi hoa sen tỏa đều trên mặt ruộng. Bụi nước li ti lấp lánh ánh mặt trời. Em giúp bác nhổ cỏ, bắt sâu. Trên các thửa ruộng khác, vài tốp nông dân đang cần mẫn làm việc. tiếng nói, tiếng cười văng vẳng. Chẳng mấy chốc, nắng đã trải vàng rực khắp cánh đồng.
Người nông dân Cần Giuộc quê em suốt đời gắn bó với ruộng vườn. Bao nhiêu mồ hôi đã đổ xuống đất này cho lúa thêm xanh, cho rau thêm tốt. Người yêu thương đất, đất nuôi người. Bộ mặt quê hương em không ngừng thay đổi và mỗi ngày một tươi đẹp hơn.
Bài làm 4
Cánh đồng quê em trải dài từ cây đa đầu làng đến tận chân đê sông Mã. Bốn mùa, cánh đồng luôn luôn xanh tốt hoa màu.
Ra khỏi làng là hàng chục mẫu đất trồng khoai. Những vạt khoai lùm lùm dây lá, chạy song song từ bờ này sang bờ kia. Ngọn khoai non mởn bò lan kín cả hai hông vạt tạo thành một vệt dài xanh thẫm. Hết màu xanh lá khoai là những chân ruộng cấy lúa chiêm, rồi đến bãi ngô xanh mượt. Lúa đang thì con gái. Lá lúa đã che kín mặt ruộng. Gió xuân nhẹ nhẹ thổi làm cho tóc lúa lao xao gợn sóng và những hạt sương nhỏ rung rung trên những lá lúa mỏng manh. Khi ông mặt trời nhô lên khỏi ngọn núi Go, nắng trải vàng khắp nơi. Cánh đồng quê em trở nên nhộn nhịp. Những giọt sương hứng ánh nắng lung linh. Bướm bay lượn trên bãi ngô. Mỗi lần chúng sà xuống chạm vào những bông hoa cờ, bụi phấn hung hung vàng bay lả tả. Đàn chim cũng sà xuống những luống khoai.
Những chú sâu khoang đen giật mình co rúm lại. Những cánh cò đang lặn lội kiếm ăn, những chiếc nón nhấp nhô của mấy chị đi làm cỏ như những bông hoa điểm trên nền thảm xanh đậm.
Con mương từ làng trên chảy xuống, vắt chéo qua đồng làng. Hai hàng cây bạch đàn, học sinh trường em trồng mấy năm trước, đã cao bằng cây sào, soi bóng bên dòng mương trong. Một vệt vàng hung lố nhố dưới hàng cây, đàn bò làng em đi ăn đó! Mấy chú thanh niên thồ phân ra đồng, vừa đi vừa đuổi lũ bò dạt sang hai bên lôi đi. Mấy con bê nghịch ngợm chạy xuống bờ ruộng lúa, thè cái lưỡi đỏ hồng, liếm mấy ngọn lúa rồi lại nhảy tưng tưng lên bờ mương rúc vào bầu vú căng sữa của mẹ.
Màu xanh của cánh đồng đã cho những hạt lúa vàng, những bắp ngô kín hạt, những củ khoai ngọt bùi nuôi sông cả làng em bao đời nay. Em yêu cánh đồng làng như yêu căn nhà ấm cúng của em vậy.
Bài làm 5
Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.
Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió.
Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bàng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: năm nay chắc được mùa to.
Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê.
Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả.