Bài làm 1
Đất nước tôi thân thương với những làng quê trù phú. Về những vùng quê Bắc Bộ, ai có thể quên đc người nông dân chất phác, làng xóm thân tình?Một cách tự nhiên, lòng yêu quê hương đất nước đã đc khẽ gài trong mỗi người: bờ tre xanh mát, gốc đa đầu làng, đồng lúa chín thơm dập dờn như hòa nhịp theo cánh cò lả,… Làng quê VN còn đặc trưng với 1 loài cây, loài hoa: đó là hoa sen – loài hoa mộc mạc, thuần khiết.
Một sự thật mà tôi dường như đã nhận thấy từ khi mới biết đến khái niệm quê – hương: tôi yêu hoa sen. Hoa sen có vẻ đẹp giản dị, càng ngắm càng thấy dân dã: tấm áo đào phớt ôm áp nhị hoa vàng tươi, tỏa hương ngan ngát. Hoa tươi thắm rực rỡ trên nền lá xanh mướt như những chiếc mũ tai bèo phơi phới trong từng làn gió đãm những giọt nắng vàng hoe.
Từ Bắc vào Nam, sen có mặt khắp mọi nơi, gần gũi và thân thiết với mọi người như cây tre, cây đa. Phải chăng tôi yêu hoa sen chính vì sự thân thuộc của nó: những xe hoa trên các tuyến phố, hồ sen ở chùa Một Cột, hoa sen trên các mái đình, mái chùa cong vút, cổ kính. Ngoài ra, hãng hàng không Việt Nam đã chính thức chọn biểu tượng bông sen vàng sáu cánh để kết nối Việt Nam với các nước khắp 5 châu 4 bể.
Thỉnh thoảng, về quê, tôi thường trốn ra hồ sen trước đình làng. Tôi muốn hít thật đẫy cái hương thơm ngây ngất ấy, hồ như cố lưu giữ để đem một ít về nhà. Đôi câu ca dao ngọt ngào vang lên trong tôi:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.”
Có thể nói, hoa sen là 1minh chứng, 1 tấm gương cho những ai biết tu dưỡng, thì dù ở nơi ao tù bùn đọng, cũng sẽ trở nên 1 giá trị, 1 sức mạnh vô song. Ở đây, hoa sen là sự giác ngộ, đạt được sự trong sáng và giải thoát khỏi bùn nhơ…
Dù cho người xưa có hàm ý thế nào, tôi vẫn yêu hoa sen vì sen là thứ hoa đồng nội, nó gắn với vẻ bình di của quê hương tôi. Lá sen sinh ra để bao bọc cốm xanh, một thứ quà đặc biệt mà mẹ thiên nhiên ban tặng cho con người. Lá sen mát dịu, che chở tôn thêm hương thơm thanh khiết cho từng “lá cốm”. Không những thế, nhờ bàn tay khéo léo và kinh nghiệm nhiều đời, con người đã chế ra món nước chè sen thơm ngan ngát.Qua 1 đêm, lá chè đc những đóa sen ấp ủ, thấm đẫm sương mai, đậm đà những chất tinh túy của đât trời. Không chỉ vậy, hoa sen còn gắn bó và hiện diện trong đời sống hàng ngày của người dân Việt: Tâm sen dùng để ướp thuốc, ngó sen dùng để làm món ăn, lá sen cũng dùng để gói bánh, gói cốm và nó mang lại mùi thơm đặc biệt.
Từng xe hoa vẫn lăn bánh đều đều trên phố, cốc chè sen vẫn thơm dìu dịu như mời gọi, cho tôi một cảm xúc, 1 tình yêu nhẹ nhàng: hoa sen duyên dáng mà mộc mạc, hoa sen quê hương.
Bài làm 2
Hoa sen có hai thứ: một thứ trắng, một thứ đỏ, nhưng hoa trắng có phần thanh tân khả ái hơn nhiều.
Hoa nở về mùa hạ, sắc hoa không sặc sỡ, chỉ một màu thanh bạch mà đủ làm tôn cái vẻ đẹp của hoa lên khác thường.
Lúc hoa còn bé thì hình tròn và nhọn, trông như hình bút lông viết đại tự của nhà nho ta, kịp đến lúc nở thì hoa mới thật đẹp làm sao! Cánh hoa trắng nằm trên tấm lá xanh xanh, trên một cái cọng mỏng manh trong làn nước biêng biếc, ảnh phản chiếu tận đáy hồ, he hé nở vừa thấy một cái nhụy vàng lấm tấm. Thật là:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen !’.
Hoa sở dĩ quý là bởi tính chất đạm bạc, màu không sặc sỡ chỉ lạt mà giữ bền, mùi không nồng nàn, chỉ thoang thoảng mà thơm lâu, và bởi cái phẩm cách thanh tao, thân sinh trưởng nơi ô trọc, nhưng:
“Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"
Bài làm 3
Vào một buổi chiều mùa hạ, em ngồi bên bờ đầm sen của làng, ngắm không chán mắt, hương thơm ngào ngạt, dễ chịu vô cùng.
Phủ khắp mặt đầm là thảm xanh của lá sen, nổi lên lô nhô không biết bao nhiêu bông sen đỏ tươi, nụ sen hồng nhạt, búp sen màu xanh… đẹp như một bức vẽ.
Thân sen cứng cáp, tròn, màu xanh rêu, li ti gỢn gai nhỏ, vươn lên từ bùn sâu. Lá sen tròn, to, tỏa rộng như cái lọng, lá non xanh nõn lấp xấp mặt đầm, mượt như nhung. Xen lẫn trong lá và hoa, lác đác có những gương sen xanh biếc, như chiếc loa nhỏ, trên mặt dật không biết bao nhiêu hạt, bóc ra ăn vừa ngọt, vừa thơm. Đầm sen làng em, từ bao đòi đã làm vừa lòng ông bà những chén trà buổi sớm, làm đẹp chùa làng bằng mấy bình hoa tươi, thơm ngát gói côm mẹ chò ngày phiên chợ.
Mai đây dù có đi đâu xa, em cũng không bao giờ quên được cảnh tượng bạn bè lũ lượt cầm lá sen đội lên đầu che nắng mỗi trưa tan học vượt cánh đồng về nhà.