Bài làm 1
Trong cuộc sống, bất cứ việc gì cũng không thể thành công trong chốc lát. Mỗi chúng ta cần rèn luyện tính kiên trì, bền bỉ giống như mài sắt thành kim. Nhờ quá trình kiên trì, bền bỉ không bỏ cuộc, em đã đạt được kết quả như mong muốn của mình trong việc luyện viết chữ.
Khi học lớp hai, chữ của em rất xấu. Nhìn vào vở của em, các bạn trong lớp hay trêu đùa “xấu như gà bới”. Nét chữ ngoằn ngoèo xiêu vẹo trong trang vở của em khiến cô giáo nhắc nhở không ít lần. Em vẫn hồn nhiên cho rằng chuyện đó chẳng sao cho đến khi danh hiệu học sinh giỏi cuối kỳ vuột mất. Vì chữ xấu nên bài thi Tiếng Việt bị điểm kém. Em trở về nhà, khóc nức nở và kể cho mẹ nghe toàn bộ sự việc. Mẹ dỗ dành mãi rồi bảo:
– Muốn được học sinh giỏi, con phải luyện viết chữ cho đẹp. Nét chữ nết người con ạ.
Nghe lời mẹ, em tự nhủ phải quyết tâm luyện chữ thật đẹp để bài Tiếng Việt đạt điểm thật cao. Em bắt đầu tập viết lại những nét chữ cơ bản nhất vào mỗi buổi tối. Có những lúc vừa chán nản vừa mệt và đau tay, em chỉ muốn bỏ cuộc. Nhưng mẹ luôn sát cánh động viên em:
– Có công mài sắt có ngày nên kim con ạ. Sắt to như vậy người ta kiên trì còn có thể mài thành kim thì luyện viết chữ đẹp có khó gì?
Những lời nói của mẹ như tiếp thêm sức mạnh cho em, em càng cố gắng kiên trì hơn với mục tiêu của mình. Từ đó, cứ lúc nào rảnh rỗi là em liền lấy giấy bút ra luyện chữ. Luyện chữ nghiêng rồi chữ đứng, chữ viết hoa rồi viết thường. Dần dần, nét chữ của em trở nên ngay ngắn, dễ nhìn hơn, không còn xấu xí khó coi như trước nữa. Sách vở và bài kiểm tra nhìn vào đều thấy thoải mái hơn trước kia. Em rất vui sướng. Những thay đổi tích cực ấy càng khiến em tin vào sức mạnh của sự kiên trì, bền bỉ. Em chăm chỉ luyện viết chữ hơn, quyết không bỏ cuộc. Sự tiến bộ trong chữ viết của em cũng được cô giáo chứng kiến. Cô khen ngợi em trước lớp về tinh thần tiến bộ của bản thân.
Em cứ tiếp tục rèn luyện mãi cho nét chữ đẹp hơn từng ngày. Và rồi cuối cùng em cũng nhận được kết quả xứng đáng. Em trở thành một trong những học sinh viết chữ đẹp nhất lớp. Kỳ thi luyện viết chữ đẹp cấp tỉnh năm ấy, em được cô giáo chọn đi dự thi. Em vui mừng lẫn lo lắng, lo sợ liệu mình có làm tốt hay không. Không từ bỏ, em vẫn tin quan điểm “Có công mài sắt, có ngày nên kim” là hoàn toàn đúng đắn và làm theo. Cuộc thi ấy, cuối cùng em nhận giải Nhì, đem lại danh hiệu cho trường học. Cầm tấm giấy chứng nhận và giấy khen học sinh hỏi em cảm thấy xứng đáng vô cùng.
Từ khi chữ viết của em đẹp hơn, em còn được chọn vào đội tuyển môn Ngữ Văn. Trong mọi hoạt động em cũng cẩn thận hơn, không cẩu thả qua loa như trươc đó nên bạn bè và thầy cô đều rất tin tưởng. Nhờ quá trình rèn luyện, cố gắng không ngừng nghỉ, em đã đạt được kết quả như ý muốn. “Có công mài sắt, có ngày nên kim”, kiên trì cố gắng thành công sẽ đến.
Bài làm 2
Mỗi lần em than rằng việc học rất khó, không dễ như ba mẹ nghĩ thì ba lại bảo rằng “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Và hôm nay em rất vui vì câu nói của ba là động lực để em đạt được thành quả như ngày hôm nay.
Em biết cuộc thi học sinh giỏi tỉnh môn văn vô cùng khó khăn và nhiều thử thách. Xung quanh em còn có rất nhiều bạn viết văn rất hay, học rất chăm. Nhưng ba vẫn thường động viên em mỗi ngày cố gắng sẽ có sự đèn đáp xứng đáng.
Vậy là trong suốt một năm trời, em đã cố gắng đọc thật nhiều sách văn, tham khảo bài văn của người khác. Đồng thời em rèn luyện kĩ năng viết mỗi ngày nhằm có thể nâng cao hơn nữa cách viết cũng như cách tiếp cận đề tài của mình.
Kể lại câu chuyện em trải qua “có công mài sắt có ngày nên kim” Mỗi ngày em sẽ dành thời gian 2 tiếng để viết bài và đọc bài tham khảo của người khác và 1 tiếng để nghe các chương trình văn học ở trên ti vi. Tất cả những điều đó đã khiến cho em tích lũy được kinh nghiệm dần dần và đạt được thành quả như hôm nay.
Muốn học tốt môn văn bên cạnh tài năng bẩm sinh thì yêu cầu người học còn phải chăm chỉ, siêng năng hơn nữa thì mới có thể đạt được thành tựu đáng mong đợi. Và em cũng vậy, những lúc em thấy mệt mỏi, không muốn viết và đọc nữa thì ba vẫn nhẹ nhàng động viên. Những lúc như thế em lại càng có thêm quyết tâm để học tập thật tốt, chuẩn bị đầy đủ kiến thức trang bị cho kì thi quan trọng sắp tới.
Và em đã làm được, kì thi học sinh giỏi tỉnh môn Văn em đã được giải Nhì toàn tỉnh. Với kết quả đáng mong đợi đó em nhận được lời chúc mừng từ họ hàng, thầy cô và bạn bè. Em thầm cảm ơn ba và cảm ơn chính mình đã không ngừng cố gắng để có được thành công như hiện nay.
Em rút ra kinh nghiệm “Không có gì là không thể khi chúng ta đang cố gắng và cố gắng hết mình. Sự nỗ lực trong hiện tại sẽ được đền đáp trong tương lai theo cách mà chúng ta mong muốn nhất”. Kết quả của kì thi là minh chứng cho câu nói “Có công mài sắt có ngày nên kim” mà ba đã dành tặng em.
Em sẽ luôn cố gắng và phấn đấu hết mình để chạm tới ước mơ của mình trong tương lai.
Bài làm 3
Hôm nay trả bài kiểm tra toán, tôi được cô giáo tuyên dương. Cô giáo tuyên dương không phải do tôi làm bài đạt điểm 10 mà vì sự tiến bộ của tôi.
Đầu năm tôi rất ghét và sợ môn toán. Đến giờ toán tôi cảm thấy như bị cực hình. Nghe cô giáo giảng mà tôi chẳng hiểu gì cả mặc dù tôi luôn lắng nghe cô giảng bài. Những con số và các hình vẽ khó cứ làm tôi hoa hết cả mắt. Các bài tập nâng cao hầu như tôi đều nhờ mẹ giảng. Các bài kiểm tra của tôi thường bị điểm kém. Cô giáo phê bình tôi trước lớp, bố mẹ cũng rất buồn về sức học của tôi. Tôi cảm thấy xấu hổ và quyết tâm học tốt môn này.
Tôi bắt đầu lập ra một kế hoạch học tập khoa học: dành thời gian học toán nhiều hơn nhưng cũng không quên các môn khác, không xem tivi và đọc truyện nhiều, ở trên lớp, luôn cố gắng nhập tâm bài giảng của cô, chỗ nào chưa hiểu hỏi lại cô hoặc nhờ bạn giảng, tối về tự làm các bài tập, bài nào khó, xem lại bài giảng và bài mẫu của cô, tìm cách này cách khác. Dần dần tôi học khá hơn và không còn sợ môn toán như trước nữa. Bố mẹ tôi luôn ủng hộ và tạo điều kiện cho tôi.
Hôm vừa rồi, cô trả bài kiểm tra toán và đó là lần đầu tiên tôi được điểm tốt. Tôi bị trừ mấy đi một điểm vì chưa trình bày và giải thích rõ ràng.
Tôi lại học, học và học. Học cách trình bày, học cách giải thích sao cho mạch lạc và dễ hiểu. Chính nhờ sự cố gắng mà hôm nay tôi được cô giáo tuyên dương.
Tôi hiểu rằng phải có quyết tâm cao thì mới làm được những việc khó, như câu tục ngữ “Có công mài sắt có ngày nên kim”.
Bài làm 4
Vào kỳ thi học sinh giỏi năm nay, bạn Đăng lớp tôi đã gây ngạc nhiên cho cả lớp vì đã lọt vào top mười lăm bạn tiến tới đợt thi Quận. (Nhưng tôi thì cho rằng không có gì lạ) Năm trước Đăng học cực kỳ bình thường thế mà… Nhưng tôi thì cho rằng không có gì lạ vì Đăng đã biết vươn lên để vượt qua chính mình.
Năm đó, bạn học thật lơ đãng. Mọi bài tập cô giao Đăng đều chủ quan: “Về hỏi mẹ là xong”.Thế là Đăng chỉ ngồi nói chuyện trong giờ, khiến cô bực quá, phạt Đăng trực nhật cả tuần. Nhưng bạn không chừa, vẫn mê chơi. Nhất là đọc truyện. Một hôm, ra nhà sách mua truyện, bỗng Đăng thấy một cuốn sách toán có tựa đề: “Bốn trăm năm mươi bài toán ở tiểu học”. Nhớ đến kết quả học tập của mình, Đăng nghĩ: “Hay mình thử mua cuốn này về học xem, biết đâu…” Về nhà, cảm thấy cuốn sách thật tuyệt, Đăng quyết tâm giải mỗi ngày mười bài toán, bốn lăm ngày là hoàn thành. Mấy ngày đầu, làm được vài bài toán là Đăng đã vội nản, vì bài vừa khó vừa nhiều. Có những lúc bạn muốn bỏ cuộc. Nhưng ý nghĩ: “Không được, mình phải quyết tâm giỏi như Thái, lúc đó chơi vui hơn” đã giục Đăng phải cố lên. Nhận thấy sự chăm chỉ của Đăng, mẹ Đăng biết bạn đang đấu tranh tư tưởng ghê lắm. Thế là cô đã ngồi vào bàn, cùng Đăng học bài. Đến lớp, Đăng cũng chăm chỉ phát biểu hơn. Cô giáo thấy vậy biết Đăng sẽ tiến bộ cô đã cùng Đăng giải các bài khó. Cô còn bàn với mấy bạn giỏi toán giả vờ thi giải bài với Đăng, có thế bạn mới tiến bộ bằng chính đôi chân của mình. Dần dần Đăng đã giải toán nhanh hơn, môn toán trở thành bạn Đăng lúc nào chẳng biết. Những bài nâng cao luôn có cánh tay Đăng xin giải. Thực sự bạn đã tiến bộ. Cả lớp tôi mừng cho Đăng.
Bạn Đăng lớp tôi quả là một tấm gương sáng cho chúng ta học tập. Chuyện từ học sinh yếu lên đến học sinh xuất sắc không phải khó. Các bạn ạ, hãy biết giúp đỡ mọi người như cô, mẹ và các bạn Đăng để mỗi người trong chúng ta tự hoàn thiện mình đẹp hơn nhé.