Bài làm 1
Vào sinh nhật em tám tuổi, mẹ có mua tặng em một con búp bê vô cùng xinh đẹp. Và bây giờ, búp bê trở thành một người bạn không thể thiếu đối với em.
Búp bê của em có bộ tóc màu vàng nâu óng ánh, và được cài bằng hai cái nơ màu hồng trông thật xinh xắn đáng yêu. Mỗi ngày, em thường chải tóc cho búp bê rồi thay đổi kiểu tóc cho búp bê như cột đuôi ngựa, thắt bím, thắt đuôi tôm,…Mỗi kiểu tóc em đều thấy búp bê đều xinh đẹp, dễ thương và trông rất lạ. Mẹ em thường bảo em đôi mắt búp bê cũng đen láy giống em vậy, thỉnh thoảng còn chớp chớp, trông thật đáng yêu. Búp bê cao khoảng 20 cm, em có màu da hồng nhạt, hai đôi tay đôi chân thì trông thật nhỏ nhắn làm sao. Khuôn mặt của búp bê tươi tắn hơn rất nhiều nhờ đôi lông mày được tô màu nâu nhạt, còn lông mi thì cong dài, đôi môi thì chúm chím đỏ hồng.Đôi bàn chân thì được đeo bằng một đôi giầy cao gót màu hồng nhạt. Nhìn đôi giầy nhỏ xíu làm sao.
Em cũng học mẹ may vá để có thể may cho búp bê của em những bộ quần áo thật đẹp và sành điệu. Em còn xin mẹ dạy em cách đan len để đan mũ và khăn quàng cổ cho búp bê. Búp bê của em còn được em tắm rửa thật sạch sẽ, thơm tho. Em cảm giác mình giống như một người chị cả trong nhà vậy.
Em rất yêu quý búp bê nhỏ. Mỗi khi đi ngủ, em đều đặt em búp bê nằm bên cạnh, hát ru búp bê những bài hát ở lớp. Em hứa sẽ giữ gìn búp bê thật cẩn thẩn, vì búp bê là đứa em nhỏ bé của em mà.
Bài làm 2
“Be bé bằng bông. Hai má hồng hồng” Ôi, bé đáng yêu của chị, ngủ ngoan nào.” Tôi hát chưa hết bài mà bé đã ngủ. Các bạn biết đó là ai không? Đó chính là búp bê của tôi đó.
Ôi, búp bê thân yêu của tôi mới xinh làm sao! Bé là món quà của mẹ tặng cho tôi nhân dịp sinh nhật lần thứ 8. Tôi thích quá, đặt ngay cho bé cái tên nghe rất Tây : An – na. Bởi vì An – na có mái tóc xoăn màu vàng hung, cái môi thì đỏ chon chót chum chúm cười. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh. Cái má phinh phính, lúc nào cũng ửng hồng, ánh lên một màu trái đào mới chín. Nếu là bạn, chắc bạn cũng phải thơm vào má bé An – na của tôi đấy. An – na không cao lắm, hơn 3 năm rồi mà bé chẳng nhớn chút nào cả, chỉ cao bằng cái phích nước nhà tôi thôi. Bé có làn da màu hồng nhạt, với đôi tay mềm mại, chũn chĩn, ai nắn cũng cảm thấy thinh thích. Bố tôi bảo đó là cao su dẻo nên nó mơi mềm mại như vậy. Búp bê An – na của tôi biết hát nữa đấy. Khi tôi à ơi vỗ nhẹ vào sau lưng bé. “ Bé hát cho chị nghe nào”, một bài hát mừng sinh nhật lại vang lên. Tôi vỗ lại là bé ngừng hát ngay. Bé đứng được đấy, Đôi chân bé đeo một đôi giày nhựa màu trắng thật xinh. Bé thích mặc chiếc váy màu xanh dương, trông bé cứ như công chúa trong cung điện lộng lẫy. Hè vừa rồi, chị em tôi đã mấy lần may cho An – na váy mới nhưng xem ra An – na không thích những cái váy đó. Em vẫn mặc chiếc váy màu xanh dương kia thôi. Vì nó hợp với em hơn. Khi bé ngủ, hai mắt bé nhắm nghiền lại. Bé ngủ thật ngon lành. Tôi nhẹ đắp chăn cho bé. Bé vẫn mỉm cười, hình như bé đang mơ một giấc mơ đẹp. Khi tỉnh giấc, béđứng thẳng lên, toét miệng cười, đôi mắt màu xanh , tròn , mở thật to nhìn tôi trìu mến. “ Bé ngoan của chị, sao cứ nhìn chị thế!”.Từ ngày có bé An – na, sau những giờ học căng thẳng, tôi lại dành thời gian chơi với búp bê An – na. Lúc tôi chải đầu cho bé, lúc tôi may áo cho bé, lúc tôi nói chuyện vui buồn cùng bé. Bao giờ bé cũng chỉ cười. Một hôm, bà tôi bị ốm phải đi viện, tôi hỏi An – na: “ Em có thương bà của chị không?” Bé chỉ cười, tôi giận bé, vứt bé lên nóc tủ. Nhưng tôi thấy mình thật quá quắt. Tôi nghe thấy An – na khóc. Ấy vậy, tôi lại ôm bé vào lòng: “ Chị xin lỗi, từ nay chị không bỏ em nữa”.
Bài làm 3
Em rất vui vì có một cô bạn búp bê dễ thương và xinh xắn vẫn đang đồng hành cùng em trong những ngày tháng cuối cùng của cấp 1.
Lúc còn nhỏ em chỉ ao ước có một cô búp bê nhỏ nhỏ, xinh xinh để hàng ngày được chăm như bao bạn bè khác, nhưng vì điều kiện gia đình khó khăn nên đến tận năm lớp 2 thì điều ước đó mới thành hiện thực. Đó là món quà đầu năm học mà mẹ đã dành tặng cho em, vừa là phần thưởng vì năm ngoái được học sinh giỏi, vừa để em cố gắng hơn trong năm học mới.
Mẹ muốn tạo bất ngờ nên đặt em Minky (tên em đặt cho con búp bê) trong một chiếc hộp có thắt nơ hồng xinh xắn. Em còn nhớ cái cảm giác hạnh phúc, sung sướng khi nhìn thấy em búp bê nhỏ xinh bên trong. Em ấy khoác trên mình một bộ váy màu hồng rất đáng yêu, tóc vàng, xoăn tít trông rất “Tây”, sang chảnh quá chừng. Nhưng khuôn mặt bầu bĩnh, hiền lành, đôi mắt mở to tròn như đang tò mò, khám phá điều gì. Minky mặc đôi giày màu trắng rất đẹp, chiếc dây nơ trên tóc em như một điểm nhấn nhẹ nhàng, tạo nên tổng thể đáng yêu vô cùng.
Minky của em có màu da hồng hào, trông như người thật vậy, chính vì thế, em rất quý bạn ấy. Thích nhất là được ngắm đôi mắt to, đen láy dưới mái tóc ngố màu nâu vàng đã được chải chuốt suôn mượt. Đôi khi em còn ước mình đôi mắt mình được to tròn như Minky.
Bộ váy Minky đang mặc không phải bộ công chúa như búp bê Barbie, không cầu kỳ ren, hoa, mà chỉ điểm xuyến bởi chiếc nơ hồng ngay giữa bụng, một vài chi tiết đơn giản giúp bộ váy đẹp hơn. Em còn nhớ, hồi đó, em có 1 bộ váy cùng màu với Minky, vậy là mỗi lần mặc, em đều ôm Minky và soi gương cười 1 mình: Minky và em là chị em sinh đôi.
Minky là người bạn thân đầu tiên của em, dù bạn ấy không biết nói nhưng đều lắng nghe mọi tâm sự, câu chuyện hàng ngày mà em kể. Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, em đều dành thời gian để chơi và làm đẹp cho Minky. Em uốn tóc cho Minky và tự mình may cho bạn ấy một chiếc đầm hoa màu ngọc bích, chắc chắn Minky cũng sẽ rất thích bộ váy này, vì em đã dành rất nhiều thời gian để trang trí cho chiếc váy trở nên lộng lẫy.
Dù bây giờ em đã có thêm 1 bạn Barbie và bạn gấu bông nữa, nhưng với em, Minky vẫn là cô búp bê mà em yêu quý nhất. Bạn ấy đã cùng em chơi, cùng em ngủ, cùng học tập trong suốt 3 năm qua và sẽ tiếp tục cùng em trong những năm tới. Em sẽ thường xuyên chăm sóc, tắm rửa và may đồ cho Minky để bạn ấy mãi xinh đẹp và tươi mới như ban đầu.