Trang chủ » Bài văn tả con trâu lớp 4

Bài văn tả con trâu lớp 4

Bài số 1:

Nếu như tuổi thơ của bạn gắn liền với những con búp bê, những chú rô bốt hay những chiếc xe tăng thiết giáp súng lục,… thì tuổi thơ của một đứa trẻ nông thôn tôi lại gắn liền với tiếng sáo diều vi vu  được năng lên từ trên những tấm lưng trâu. Đúng! Tuổi thơ tôi gắn liền với những con trâu cần cù chịu thương chịu khó.
 
Giống như bao gia đình nông dân Việt Nam khác, nhà tôi cũng nuôi một con trâu. Con trâu ấy ban đầu chỉ là một chú nghé nhỏ lon ton chạy theo trâu mẹ đi gặm cỏ, mà nay đã trở thành một chú trâu trưởng thành biết cày ruộng giúp cha tôi. Thân mình nó to và dài. Bốn chân cao và chắc khỏe rất hài hòa với trọng lượng cơ thể của nó. Con trâu không khoác lên mình chiếc áo lộng lẫy hay rực rỡ sắc màu. Trâu đi về với nhà nông, với những con người chân lấm tay bùn, tấp nập hai sương một nắng. Phải chăng vì thế mà con trâu lại có lớp da màu đen, trông thật dày dặn và chắc chắn làm sao! Cái đầu nó to bằng quả dừa. Đôi sừng cứng cáp chính là thứ vũ khí lợi hại nhất của trâu ta ngự trị trên chiếc đầu oai vệ. Cặp mắt to và lồi lúc nào cũng nhìn ngang nhìn dọc trông rất hay. Cái mũi của nó được sỏ một chiếc dây thừng. Chắc nó đã từng phải trảu qua đau đớn lắm! Cái đuôi dài lúc nào cũng ve vấy mà đáng yêu đến lạ. Trâu là loài động vật thuộc bộ guốc chẵn.  Lớp móng vững chắc như một tấm áo giáp để bảo vệ cho nó bước  đi vững trãi trên mặt ruộng bùn.
 
Hằng ngày, trâu theo cha tôi ra đồng cày ruộng. Nhìn con trâu cần mẫn kéo chiếc cày, tôi lại thấy thấm thía hơn về số phận của người nông dân. Nhưng có lẽ, vui nhất là khi được mẹ sai đi chăn trâu. Chiều mùa hạ trên triền đề lộng gió, ngồi trên lưng trâu. Có khi tôi thổi sáo, có lúc lại thả diều, đôi khi lại gạch những đường ngang dọc trên lưng trâu để học bài,… Còn con trâu thì cứ thung thăng gặm có. Thung thăng ra về, qua mái đình, gốc đa và một đôi khi nào đó sẽ đằm mình trong dòng nước sông mát lạnh.
 
Con trâu đã trở thành một kí ức tuổi thơ mà tôi không bao giờ quên.
 
Bài số 2:
 
Em sinh ra và lớn lên ở thủ đô Hà Nội. Nhưng ông bà em thì lại ở một vùng quê thuộc tỉnh Hải Dương. Em thường xuyên được bố mẹ cho về quê chơi với ông bà nhưng dịp hè vừa rồi là lần đầu tiên em được theo bác họ của mình ra đồng chăn trâu. Em đã có dịp quan sát con trâu thật tỉ mỉ.
 
Chao ôi, con trâu của nhà bác em thật là một chú trâu đực rất lực lưỡng và to khỏe. Toàn thân chú ta được phủ một lớp lông cứng màu đen mượt, Da chú dày căng và màu đen bóng. Đầu chú ta to và luôn chúi về phía trước. Đôi mắt to, màu nâu đen nhìn khá dữ tợn. Đặc biệt chú trâu này có một cặp sừng vừa to, vừa cứng vừa rộng lại bành ra trên đàu, nhìn chú ta vô cùng oai phong. Các bắp thịt ở vai và mông nở nang, rắn chắc. Cái bụng căng, to và no tròn. Phía dưới bụng có một khoảng da màu trắng. Bốn chân chú ta to và khỏe, nâng đỡ lấy thân hình đồ sộ và lực lưỡng. Mỗi bàn chân có những móng đen bóng và cứng, nó rất có ích khi giúp chú ta đi cày bừa trên đồng cạn, dưới đồng sâu. Cái đuôi hơi dài, lúc nào cũng ngoe nguẩy để đuổi đám ruồi muỗi bu trên lưng kiếm ăn.
 
Bác em nói chú trâu này rất khỏe, vào ngày mùa, cứ sáng tinh mơ là chú lại cùng bác em ra đồng làm việc cần mẫn không hề biết mệt mỏi đến tận tối muộn, Những ngày nông nhàn như bây giờ thì chú ta nhàn nhã hơn, được thong dong gặm cỏ non trên triền đê, tối về được tắm mát dưới dòng sông trong xanh. Em nhìn chú ta thích chí đắm mình trong làn nước mát, chú ta chỉ hếch hếch mũi lên khỏi mặt nước và phun phi phì. Hoặc như lúc trâu đang ăn cỏ, nhìn nó có vẻ rất hiền lành, Bác dạy em cách cưỡi trâu, em ngồi vát vẻo trên lưng trâu ngắm nhìn bâu trời xanh quê hương và thấy yên bình hơn bao giờ hết,
 
Con trâu là người bạn thân thiết của người làm nông nghiệp. Người xưa thường có câu "Con trâu là đầu cơ nghiệp" để nhấn mạnh tầm quan trọng của nó trong đời sống sản xuất của người nông dân, Con trâu này cũng là một phần vô cùng quan trọng đối với gia đình bác em. Em rất thích con trâu ấy, nó thực sự đã đem lại nhiều lợi ích cho cuộc sống của gia đình bác em.
 
Bài văn 3:
 
Quê em, đồng ruộng phì nhiêu, cò bay thẳng cánh. Cuộc sống người dân nơi đây gắn liền với đất đai, sông nước và ruộng vườn. Con trâu luôn là bạn đồng hành của người nông dân.
 
Con trâu nhà em rất to và khỏe, cao đến vai của bố và dài cỡ mét rưỡi. Đôi sừng dài, cong vút chễm chệ trên cái đầu to như quả mít. Trên gương mặt hình tam giác là đôi mắt với hàng mi cong vút trông rất hiền. Phía trước đầu là chiếc mõm được cột sợi dây thừng xỏ qua mũi. Bụng trâu to thế nhưng trâu cày rất khỏe, đôi chân như thân cây chuối có móng guốc, chiếc đuôi có phần tua ở cuối luôn phe phẩy để đuổi muỗi vắt thường bám lên thân hình xám đen. Trên thân trâu có lông cứng nhưng rất thưa, dường như đủ để tiết mồ hôi chứ không giữ ấm vì da trâu rất dày.
 
Sau những đường cày, trâu được nghỉ ngơi dưới bóng râm và nằm nhai cỏ. Trâu ăn uống rất kĩ, họ nhai lại mà.
 
Hàng tuần, em phụ bố vệ sinh chuồng trại cho trâu. Việc chăm sóc trâu rất quan trọng, trâu có khoe thì cày bừa mới tốt và cho nhiều thóc lúa. Nuôi trâu rất có ích nên năm sau, nhà em sẽ có thêm một con nữa, tha hồ đề em chăn dắt và chăm sóc.
 
Bài văn 4
 
Mỗi khi hè về em lại được về thăm quê nội. Quê nội có rất nhiều điều thú vị khiến em phải say mê, nhưng điều làm em ấn tượng và thích thú nhất là được chơi cùng chú trâu đáng yêu.
 
Hè năm ngoái em về chơi thì chú trâu mới được đón về cách đó ít lâu, khi đó nó còn là một con nghé xinh xắn, dễ thương. Thế mà bây giờ đã là một chú trâu đực to lớn, hùng dũng. Em phải nhón chân, với tay mới sờ được trên sống lưng nó. Thân hình của nó thật to lớn, vòng thân có lẽ lớn gấp tư cây dừa. Da nó dày và đen nhánh, trông thật khỏe và hơi dữ tợn. Cái đầu khá vuông vức, góc cạnh, trên có cặp sừng nhọn hoắt và cong vút. Cái mũi thật to, đen ươn ướt lúc nào cũng thở phì phì. Tuy dáng vẻ của nó nhìn rất mạnh mẽ và dữ tợn, nhưng cặp mắt thật hiền lành. Cặp mắt đen tròn, to như quả chanh, lúc nào cũng ươn ướt, có vẻ ngơ ngác rất dễ thương. Bốn chân lớn, bắp thịt cuồn cuộn, săn chắc. Cái đuôi dài, tận cùng là một chùm lông lúc nào cũng phe phẩy như cây phất trần của ông tiên. Nó cứ phe phẩy đuôi như thế để xua ruồi nhặng.
 
Về quê thấy lũ trẻ ở quê dắt trâu đi ăn, em cũng muốn được tận hưởng cảm giác ấy nên đã xin bà đưa trâu ra bãi cho trâu ăn. Vừa dắt ra khỏi cổng chuồng, chú trâu đực đã kêu lên "nghé… ọ….", giọng vang rền có vẻ sung sướng lắm. Em đòi bà bế lên ngồi trên lưng trâu để giống với lũ trẻ trong làng. Chắc nó đã nhận ra em là người bạn cũ của nó, nên mắt nó chớp vài cái có vẻ thân thiện. Chú trâu đi chầm chậm, bước những bước đủng định và vững vàng. Cái cảm giác được cưỡi trâu, ngồi trên lưng trâu, tay nắm lấy sừng trâu thật là tuyệt! Ra đễ bãi sông, em nằm xoài trên bãi cỏ, chú trâu thong thả gặm cỏ non rất ngon lành. Khi tôi về thăm quê thì quê tôi cũng đã xong mùa vụ, trâu không phải lao động vất vả, chỉ việc đi kiếm ăn và về chuồng thôi. Ngày mùa trâu vất vả lắm, trâu phải kéo những xe lúa nặng trĩu vai, phải cày bừa những thửa ruộng lớn. Trâu làm việc rất chăm chỉ và luôn tuân theo sự chỉ dẫn của con người.
 
Em rất yêu quý trâu, nó rất gần gũi và là người bạn tri kỉ của nhà nông. Trâu đã làm  rất nhiều việc giúp đỡ con người, và luôn nghe lời chỉ dẫn của con người. Giờ đây khi xã hội đã phát triển, các máy móc đã làm đỡ công việc của trâu, trâu đỡ vất vả hơn nhiều, nhưng tình cảm của người nôn dân thì vẫn con đó. Nhiều nhà vẫn nuôi trâu như một thói quen khó bỏ, như một người bạn mãi mãi gắn bó với nghề nông.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top