Bài làm 1
Em trai của em tên là Gia Bảo. Chỉ vài ngày nữa là Gia Bảo tròn một tuổi. Vào mỗi buổi chiều, em và Gia Bảo thường được bà nội dẫn đi chơi công viên gần nhà.
Gia Bảo rất bụ bẫm, tay và chân của em tròn trịa, nước da hồng hào rất dễ thương. Đôi mắt của em to tròn như hai hột nhãn. Mỗi khi em cười là tít cả mắt, nhe hai hàm lợi hồng hồng và bốn cái răng cửa trắng xinh. Buồn cười nhất là dạo này Gia Bảo đang tập đi cho nên cả nhà thường gọi em để em bước đi. Có lần em mỏi chân, lẫm chẫm được vài bước đã ngã kềnh ra nhà. Vậy mà mẹ em chỉ nựng yêu có mấy câu mà em đã cười toe toét được rồi.
Em rất yêu quý Gia Bảo. Em mong rằng Gia Bảo sẽ sớm đi vững, ngoan hơn và lớn nhanh để cùng chơi với em.
Bài làm 2
Ở nhà em có một em trai rất đáng yêu tên là cu Tí.
Năm nay em đã lên hai tuổi rồi đấy. Em có đôi mắt to, tròn xoe như hai hòn bi. Cùng đó là khuôn mặt Tí rất tươi, lúc nào cũng cười. Mái tóc em đen nháy giống như tóc mây. Dáng đi trông nặng nề giống như một chú gấu con vì Tí khá mập. Mỗi khi đi học về, Tí liền chạy ra mừng và sà vào lòng em. Em cảm thấy rất sung sướng.
Em rất thương cu Tí và thích chơi với em bé mỗi khi mẹ bận việc.
Bài làm 3
Bé Hoàng là em trai của em. Cả nhà đều gọi nó là “Cu Vàng”.
Chẵn năm, em đã biết đi. Lên hai tuổi, em đã đi nhanh, tập leo trèo, thích lục lọi mọi thứ. Chị gái đi học về, em chạy ra đón, đòi mở cặp của chị ra xem sách vở và hộp bút. Em đang tập nói, tập hát, thích xem ti-vi. Mái tóc em lưa thưa, vàng hoe, mềm mại. Người em tròn mập, chân tay bụ bẫm. Cặp mắt sáng, hàm răng sữa trắng tinh.
Em hiếu động và nghịch lắm. Cả nhà rất thương em.
Bài làm 3
Một buổi chiều cứ đi học về, vừa bước vào nhà là tôi lại thấy tiếng bé Tú reo lên: “A!…Chị chị về”, Tú là em trai tôi đấy.
Em đang ở tuổi tập nói tập đi. Em có một thân hình khá bụ bẫm. Những ngón chân, tay em có ngấn căng tròn thật đáng yêu. Mái tóc tơ màu hạt dẻ mềm mại, lơ phơ tủ xuống cái trán dô bướng bỉnh. Dưới cặp mắt sáng như hai vì sao. Làn da của Tú trắng hồng, mịn màng. Tú là một cậu bé tinh nghịch suốt ngày luôn tay luôn chân. Có lúc ngồi học, em nhìn ra ngoài sân thấy Tú lon ton cứ như chú lật đật biết đi vậy, tập chạy theo mẹ, thật là đáng yêu. Khi chạy, mẹ rất chú ý đến Tú vì bé cứ chạy được mấy bước lại ngã. Mỗi khi ngã, bé lại gọi rất to: “Mẹ, mẹ ơi…”. Những khi mẹ tới bé mới làm lũng khóc thật to tỏ vẻ mình ngã đau lắm. Mẹ đỡ Tú dậy, Tú xà vào lòng mẹ và thế là cậu nín khóc.
Bé rất thích chơi đồ chơi, nhưng chỉ chơi được 1 lúc là lại chán ngay. Cứ nhìn thấy thứ gì là Tú cũng cho ngay vào mồm gặm. Lúc ấy ai động vào là cu cậu hét toáng lên và lấy tay đẩy ra. Nhưng nếu tôi bật ti vi có chương trình quảng cáo là Tú ta chạy ào tới dán mắt vào màn hình quên hết cả đồ chơi xung quanh. Tú tuy nghich ngợm nhưng em rất lễ phép. Ai cho em quà là vẻ mặt em lại hớn hở. Đôi tay bé xíu xòe ra nhận quà và mồm nói bi bô: “Tú xin xin…ạ!”. Bé Tú đáng yêu thế đấy. Từ khi có bé cả nhà tôi lúc nào cũng đầy ắp niềm vui. Mong sao Tú lớn thật nhanh để cùng tôi tới trường.
Bài làm 4
Nhà chú em có em Trung, em ấy học ở trường mẫu giáo A Liên Ninh. Trung có dáng người nhỏ nhắn, làn da hơi ngăm ngăm đen, khuôn mặt nhỏ nhỏ xinh xinh nhìn rất yêu.
Em Trung rất hiếu động nhưng lại ngoan ngoãn lễ phép nên ai cũng yêu quý em ấy. Em học rất chăm chỉ nên em đã học thuộc hết các mặt chữ cái và cũng bắt đầu đánh vần được một số từ rồi. Trên lớp trung chơi với bạn bè rất hòa đồng và vui vẻ nên được cô giáo khen và thưởng phiếu bé ngoan vào cuối tuần. Tối đến sau bữa ăn cơm thì Trung lại xin phép bố mẹ cho sang nhà em chơi với em. Đến giờ về học bài thì em rất tự giác về học mà không cần bố mẹ phải gọi nên em thường được bố mẹ cho đi chơi vào những ngày cuối tuần.
Em rất yêu quý em Trung và cũng rất thích chơi với em ấy.