Trang chủ » Soạn bài Tính thống nhất về chủ đề của văn bản

Soạn bài Tính thống nhất về chủ đề của văn bản

I/ CHỦ ĐỀ CỦA VĂN BẢN
 
Câu 1:Trong văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh, tác giả nhớ và kể lại những kỉ niệm trong ngày đầu tiên tựu trường 
 
Câu 2: Những cảm xúc trong trẻo, hồn nhiên của nhân vật “tôi” trong ngày đầu tiên đi học.
 
Câu 3: Chủ đề của một văn bản là đối tượng và vấn đề chính mà văn bản biểu đạt.
 
II/ TÍNH THỐNG NHẤT VỀ CHỦ ĐỀ CỦA VĂN BẢN
 
Câu 1: Văn bản Tôi đi học nói lên những kỉ niệm của tác giả về buổi tựu trường đầu tiên căn cứ vào:
 
– Nhan đề:
 
– Các từ ngữ: kỉ niệm, buổi tựu trường, lần đầu tiên đi đến trường, sách vở, bút thước, trường Mĩ Lí, …
 
– Các câu: "Hằng năm… nao nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.", "Buổi mai hôm ấy…trên con đường dài và hẹp.", "Trước sân trường làng Mĩ Lí … vui tươi và sáng sủa.", "Ông đốc trường Mĩ Lí cho gọi mới đến đứng tôi đi vào lớp năm.", "Một mùi hương lạ xông lên trong lớp.", "Nhưng tiếng phấn của thầy tôi gạch mạnh lên bảng đen đã đưa tôi về cảnh thật. Tôi vòng tay lên bàn…"
 
   Tất cả đều thể hiện chủ đề của văn bản.
 
Câu 2: Các từ ngữ, chi tiết
 
– Nao nức, mơn man, những cảm giác trong sáng ấy, tưng bừng rộn rã,…
 
– Trang trọng, đứng đắn, lo sợ vẩn vơ, bỡ ngỡ, ngập ngừng e sợ, rụt rè, chơ vơ, vụng về lúng túng, run run theo nhịp bước rộn ràng trong các lớp, như thấy quả tim tôi ngừng đập, giật mình và lúng túng, nặng nề một cách lạ, thấy xa mẹ, …
 
– Chi tiết đánh rơi vở; con đường quen nhưng tự nhiên lại thấy lạ; cảm nhận khác nhau về ngôi trước buổi tựu trường và trong buổi tựu trường; khóc nức nở khi ông đốc trường gọi tên; hình ảnh con chim con; …
 
Câu 3:
 
– Văn bản phải có tính mạch lạc, có đối tượng xác định. Tất cả những yếu tố đó đều tập trung thể hiện ý đồ và cảm xúc của tác giả.
 
– Tính thống nhất về chủ đề còn thể hiện ở nhan đề và quan hệ giữa các phần của văn bản qua các câu văn và từ ngữ thể hiện.
 
III/ LUYỆN TẬP
 
Bài 1:
 
a.
 
* Đối tượng và vấn đề của văn bản:
 
– Đối tượng: rừng cọ quê tôi
 
– Vấn đề: sự gắn bó giữa cuộc sống người dân sông Thao với rừng cọ.
 
* Trình tự trình bày của văn bản:
 
– Phần đầu của bài văn miêu tả đời sống của cây cọ.
 
– Phần sau nói đến mối quan hệ giữa cây cọ và cuộc sống, sinh hoạt của con người; nhấn mạnh sự gắn bó bằng cách lặp lại nhiều lần từ ngữ rừng cọ.
 
 – Phần cuối nói về sự gắn bó giữa con người và cây cọ.
 
* Các phần ý lớn trong phần thân bài đã được sắp xếp rất rành mạch, liên tục.
 
   Vì vậy, theo em không thể thay đổi được sự sắp xếp này.
 
b. Chủ đề của văn bản trên là: rừng cọ và sự gắn bó giữa cuộc sống người dân sông Thao đối với rừng cọ.
 
c. Văn bản Rừng cọ quê tôi toát lên tình cảm gắn bó giữa người dân sông Thao với rừng cọ, thể hiện ở hai câu trực tiếp nói về tình cảm đó:
 
– "Chẳng có nói nào đẹp như sông Thao quê tôi…"
 
– "Người sông Thao đi đâu rồi cũng nhớ về rừng cọ quê mình…"
 
d.Các từ ngữ, các câu tiêu biểu thể hiện chủ đề của văn bản: rừng cọ, cây cọ, thân cọ, búp cọ, lá cọ, chổi cọ, nón lá cọ, mành cọ, làn cọ, trái cọ,…
 
Bài 2:
 
   Trong các ý đã cho, ý (a), (c) phù hợp với chủ đề: "Văn chương làm cho tình yêu quê hương đất nước trong ta thêm phong phú và sâu sắc.".
 
   Sẽ không đảm bảo tính thống nhất chủ đề nếu chúng ta triển khai các ý (b), (d), (e) khi tạo lập văn bản với chủ đề "Văn chương làm cho tình yêu quê hương đất nước trong ta thêm phong phú và sâu sắc.".
 
Bài 3:
 
   Các ý không phù hợp với chủ đề được nêu ra trong đề bài là (c), (g); 
 

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top