Trang chủ » Bài văn cảm nghĩ về muùa hạ lớp 7 hay nhất

Bài văn cảm nghĩ về muùa hạ lớp 7 hay nhất

Bài làm 1
 
Dọc con đường tới trường, lác đác không ít cây phượng trồng trên vỉa hè, nhưng chẳng có cây nào nhiều hoa và dẹp bàng cây phượng ở trường tôi.
 
Đó là một cây phượng già lắm rồi. Dễ đến gần trăm tuổi? Thân, cành sù sì, nứt nẻ vì năm tháng. Tầng tầng tán lá xoè rộng, tỏa bóng mát rợp cả một nửa sân trường. Dưới gốc, xây tường thấp bao quanh, quét vôi hồng nhạt vừa để bảo vệ cây vừa làm đẹp khuôn viên.
 
Mùa xuân ấm áp đã qua. Một ngày đầu hè nắng đỏ, từ những vòm lá phượng xanh rờn bỗng bùng lên những đốm lửa đầu tiên nhắc lũ học trò chúng tôi:
 
Mùa thi đã tới rồi!
 
Với riêng tôi, mỗi lần ngắm hoa phượng, tôi lại thấy lòng mình rạo rực. Sắc đỏ ấy bao giờ cũng là nguồn động viên, thúc giục tôi cố gắng ôn tập thật tốt để hái được những chùm hoa điểm 9, điểm 10 đỏ tươi như màu phượng. 
 
Cùng với hoa phượng, tiếng ve sầu râm ran, rộn ràng như những bản hoà ca suốt gần ba tháng khiến tôi càng thêm yêu mùa hò nâng lứa Những ca sĩ ve sầu không biết mỏi cứ hát hoài, hát hoài lúc cao, lúc thấp, miên man giữa trưa nắng lửa, khi chiều ôm buông, cả khi hửng sáng, cả lúc đêm về… Ve ông, ve bà, ve cha, ve mẹ, ve anh, ve chị, Ve con, ve cháu… cả họ nhà ve khéo phối hợp cùng nhau, ăn ý lạ lùng, rất ít khi đứt đoạn, tạo nên bản giao hưởng hay đại hợp xướng bất tuyệt và bất tận mà thiên nhiên hào phóng đã ban tặng cho con người.
 
Tôi thường tự hỏi: Tại sao tên là ve sầu mà ve lại cứ ca hát vui tươi suốt ngày đêm như thế? Sao người đời không đặt tên nó là ve vui, ve tươi, hay ve không buồn gì gì đấy chẳng hạn? Tình cờ, tôi có đọc và rất biết ơn một nhà thơ nào đó đã nói giùm tôi tình yêu với những chú ve kim – những ca sĩ mang niềm vui đến cho tuổi trẻ học đường:
 
Ve Sầu bằng đốt ngón tay,
Chứa trăm băng nhạc, chưa đầy bụng đâu,
Thiên nhiên ca sĩ Ve sầu,
Phượng – Ve nhuộm đỏ mái đầu tuổi hoa…
Đừng ngắt phượng! Đừng bắt ve! Đừng hành hạ mùa hè! Bạn nhé!
 
Bài làm 2
 
Hè lại đến khi phố phường đỏ thắm hoa phượng . Hè lại đến khi tiếng ve rộn ràng hát ca . Tạm biệt sách bút thân yêu , tạm biệt mái trường mến yêu . Chúng em chào đón hè đã về '- bài hát Hè về Không hiểu tự bao giờ , mùa hè đã gắn liền với tuổi cắp sách đến trường . Mùa hè đến mang theo bao sung sướng của tuổi học trò . Chúng em có thể thở phào nhẹ nhõm và háo hức chờ những chuyến đi chơi xa cùng gia đình . Khi những chú ve sầu bắt đầu hát ca những điệu nhạc du dương , khi những chùm phượng vĩ nở đỏ rực cả góc sân trường , ……… đó là hình ảnh báo hiệu mùa hè mới bắt đầu .Ôi ! Mùa hè đang về đấy ! Hầu hết học sinh ai cũng yêu mùa hè , trong đó có em . Mùa hè – gợi cho em bao cảm xúc thân thương , bao ấn tượng khó phai 
Khi không khí vui tươi ấm áp của mùa xuân qua đi , thay vào là cái nắng gay gắt của mùa hạ rồi chuyển qua mùa khác , cứ thế nó như vòng tuần hoàn xoay chuyển mãi . Mỗi mùa đều có đặc điểm riêng của nó . Mùa xuân – vạn vật nhẹ nhàng bước sang năm mới đầy hi vọng , ước mơ . Mùa thu – mùa của bao nỗi buồn vẩn vơ , vô cớ mà không thể lí giải nổi . Mùa đông – mùa của cơn gió buốt thịt len lỏi , luồn lách , chui rúc vào từng ngỏ nhỏ , cuốn lá tung bay . Còn mùa hạ thì sao ? Nó có đặc điểm nổi bật nào có thể làm rung dộng trái tim của bạn ? Riêng tôi , tôi yêu cái nắng chói chang , oi bức , ngột ngạt . Tôi yêu những bản nhạc hoà tấu do nhạc sĩ ve sầu tạo nên giúp cho mọi người thư giãn giữa trưa hè , tôi yêu từng cánh hoa phượng vĩ nở đỏ rực trên nền trời xanh tươi , tôi yêu sự vui chơi thoả thích , …tất cả , tất cả đều diễn ra vào mùa hè . Đó là lí do tôi yêu mùa hè . 
Vào mùa hè , không khí nóng nực nhất trong bốn mùa , cái nắng nóng làm nám da người nông dân , người xây dựng , làm thiêu đốt cây lá . Thoả thích làm sao khi em được ăn kem , ăn những li chè thập cẩm , chè đậu xanh , chè bưởi ,…………giữa thời tiết nóng như lò bát quái này . Những li chè thập cẩm thơm lừng , béo ngậy , mát lạnh . Chúng em có thể đắm mình giữa làn nước trong xanh , bơi lội tung tăng như những con cá giữa biển Nha Trang , Vũng Tàu ,đùa giỡn với sóng biển , hoà quyện cùng cát xây những lâu đài ước mơ ,nhảy múa cùng những dồi thông xanh mát , vi vu vi vút , chúng em còn mê mải bắt ốc ,…Em yêu mùa hè mùa mà chúng em có thể thoải mái học hành , không phải sợ những bài kiểm tra , không phải u sầu khi bị điểm kém ,…. ………..mùa hè mang lại cho chúng em bao nụ cười . Mỗi khi hè đến , em được về quê thăm ông bà nội ở Hậu Giang . Nào là câu cá , ngồi nghe bà kể chuyện , cùng lũ trẻ chèo thuyền giữa vùng sông nước mênh mông , rợp sắc tím biếc của bông súng , ngắm cảnh đồng ruộng , bình minh , hoàng hôn với khói lam quyện lại lan toả khắp nơi . Nhưng càng vui chơi , em lại nhớ kỉ niệm trường lớp , nhớ những bài kiểm tra đầy ám ảnh , nhớ bạn bè , thầy cô , nhớ chiếc bàn thân thương ,………… mùa hè mang lại cho chúng em sự nhớ nhung da diết . Hè đến mang lại cho chúng em sự giải trí sau một năm học căng thẳng , để chuẩn bị cho năm học mới tốt đẹp hơn . Những công ty du lịch rất đắt khách vào mùa này vì thế họ cũng mong hè về như chúng em . Các bạn ạ ! Mùa hè thật đặc biệt , nó đem lại cho ta những suy nghĩ , cảm xúc tự nhiên ít khi ta có được .
Trong khoảnh thời gian chúng ta nói cười vui vẻ cùng gia đình thì có ai biết rằng một nơi luôn buồn bã , trống vắng , mong ngóng các bạn đến , mong đợi các bạn tâm tình , mong muốn các bạn ở lại mãi với nó ,…………..Các bạn có biết ai không ? Chính là ngôi trường và bác phượng thân yêu của chúng ta . Bác còn biết làm gì khi học sinh nghỉ hè hết , bác đứng lặng im một mình , cô đơn vô cùng , có ai thấu hiểu ? Nhớ khi xưa , em đã khắc chữ lên cây còn bây giờ em nhìn dấu vết mà cảm thấy tội lỗi làm sao ! 
Thời gian cứ trôi đi , trôi đi như những làn sóng dập dềnh ra khơi không thể trở lại . Nhưng có lẽ kỷ niệm thời thơ ấu luôn đọng mãi trong em . Khi mùa hè đến vào năm cuối cấp một , chúng em ôm nhau , không ai nói gì chỉ ứa nước mắt . Cô nghẹn ngào : 
_ Các con đừng buồn nữa ! Chúng ta có thể gặp nhau mà ! 
Một lí do khác khiến em yêu mùa này : em đã cất tiếng khóc đầu tiên vào mùa hè , mùa sinh nhật của em . Mùa hạ mang lại cho đất nước ta nhiều trái cây bổ dưỡng , ngon lành : xoài , chuối , đu đủ , trái sầu riêng , dưa hấu , ………… trái nào em cũng thích . 
Mùa hè – mùa của những cảm xúc . suy nghĩ , những thú vui , những ước muốn ,………..mùa của em và tất cả mọi người . Mùa hạ chỉ thế thôi cũng đủ để gợi tình yêu và nỗi nhớ trong tâm hồn mỗi chúng ta . 
'Ngày mai xa nhau rồi
Trường mến thương xa rồi
Hè về phượng buồn, tiếng ve cũng buồn
Nghe trong tim sao thiết tha.' – bài hát kỉ niệm mái trường .
 
Bài làm 3
 
Khi tiếng dàn đồng ca mùa hè râm ran trên khắp những tán lá mang theo cái nắng oi ả đặc trưng của những này hè xuất hiện trên khắp các đường phố đó là khi tôi phát hiện ra lại một mùa hè nữa đến.
Chúng tôi vừa hoàn thành xong kì thi cuối năm, kì thi mà các thầy cô thường nói rằng đó là lúc ra thành quả cho một năm. Vậy là chỉ còn một tuần nữa thôi chúng tôi sẽ kết thúc năm học lớp 8 bước vào hè và chuẩn bị lên lớp 9. Thời gian trôi qua thật nhanh. Tôi còn nhớ như in mới ngày nào chúng tôi- những đứa học học trò lần đầu tiên bước vào trường với sự bỡ ngỡ, rụt rè, khi lần đầu tiên vào nhận lớp. Ngày hôm nó cũng là ngày đầu tiên tôi gặp mặt  cô giáo chủ nhiệm của mình. Cô gây ấn tượng với tôi với chiếc váy công sở, với mái tóc được buộc gọn gàng, với tính tình vui vẻ và với nụ cười tỏa nắng. Cô giới thiệu bản thân mình với toàn bộ học trò và bầu ra ban cán sự lớp. Cô chính là người truyền cho tôi cảm hứng học văn và ý chí để theo đuổi môn học ấy. Rồi ngày khai giảng đầu tiên của chúng tôi ở ngôi trường mới, đó là lần đầu tiên tôi thấy cô tôi trong bộ áo dài truyền thống, thật đẹp và dịu hiền. Cô nhẹ nhàng hướng dẫn chúng tôi xếp hàng lối, lo cho chúng tôi từng chút rồi mới trở về vị trí của mình. Buổi khai giảng đó có lẽ cũng là buổi khai giảng long trọng, để lại ấn tượng nhất cho tôi. Bài viết lên trang web trường của tôi là viết về những cảm xúc vinh dự, hồi hộp khi vào trường với bao lời hứa hẹn, dự định với bản thân. Sau này, mỗi khi nghĩ đến những ngày đầu tiên ấy hay thấy những học sinh mới vào trường, tôi vẫn thấy trong lòng mình có cảm giác náo nức, xao xuyến mà bất giác mỉm cười. Thật không dễ dàng để làm quen với một ngôi trường mới, đặc biệt lại là trường Văn Lang. Có rất nhiều điều mà không chỉ riêng tôi phải tập thích nghi khi vào trường, đặc biệt là nề nếp. Chính cô là người dẫn dắt chúng tôi khi chúng tôi mới chập chững, nhẹ nhàng an ủi chúng tôi rằng:“ai cũng có lúc sai, quan trọng là chúng ta biết nhận ra và sửa lỗi sai ấy” khi chúng tôi không chín chắn. Bởi vì đó là cô giáo của chúng tôi, dù có đôi lúc cô nghiêm khắc, cáu gắt với chúng tôi nhưng những ấn tượng về ngày đầu tiên, về những lời quan tâm động viên của cô là những ấn tượng không thể xóa mờ. Tiếng hè về gợi nhắc cho tôi rằng thời gian đã đưa đưa tôi từ một đứa học trò ngày nào bỡ ngỡ vào trường trở thành đàn anh, đàn chị, sắp trở thành những cánh chim đầu đàn của trường. Trong những năm qua, có một sức mạnh thần kì nào đó đã đưa tập thể chúng tôi trở nên đoàn kết, gắn bó chặt chẽ. Chỉ còn mùa hè năm nay thôi, mùa hè cuối cùng chúng tôi có thể ngắm trọn vẹn mùa phượng nở tại ngôi trường này với tư cách là một thành viên của nó. Năm tháng đã rèn giũa chúng tôi trở nên mạnh mẽ, trưởng thành, biết lo cho việc học hành, cho tương lai, cho những dự định và hướng đi của mình. Nhưng trên hết, chúng tôi vẫn cần sự chỉ bảo, dạy dỗ, dẫn dắt của các thầy các cô. Một năm học dài cũng đã qua, chúng tôi trước hết đã vượt qua được những thử thách đầu tiên sau kì thi học sinh giỏi vừa rồi. Có những nụ cười cũng có những giọt nước mắt nhưng quan trọng nhất là chúng tôi đã được rất nhiều kinh nghiệm, tình cảm gắn bó dành cho nhau. Hè năm nay mang cho tôi những cảm xúc thật khác. Vui vì sắp được nghỉ hè nhưng cũng buồn vì sắp phải xa bạn bè. Điều đó đã chứng tỏ, chúng tôi không chỉ là bạn bè, hơn thế nữa chúng tôi là những người anh em và cô giáo, cô chính là người mẹ đã dẫn dắt chúng tôi đến ngày hôm nay. Ở năm học sau, chúng tôi sẽ phải trải qua rất nhiều thử thách nhưng chúng tôi luôn cố gắng giữ cho nhau những kỉ niệm đẹp để sau này sẽ mãi nhớ về. Tôi muốn mình sẽ bước ra khỏi ngôi trường đã gắn bó với mình bốn năm này trong sự tự hào, hạnh phúc vì đã góp một phần nào đó vào bảng thành tích của trường cũng như tâm trạng của tôi khi bước ra khỏi trường cấp một với niềm hãnh diện vì được trở thành học sinh của Văn Lang. Chỉ một mùa hè nữa thôi, một mùa phượng nở nữa chúng tôi sẽ phải chia tay trường, chia tay các thầy các cô. Chúng tôi như những người sắp sang sông, còn những người ở lại chính là những người lái đò thầm lặng nhìn chúng tôi đến được bến bờ mà chúng tôi mong ước. Rồi các thầy các cô sẽ đón những học trò mới, cũng có những người sẽ nghĩ hưu nhưng đối với chúng em, những người đi đò sẽ không bao giờ quên những mái chèo đầu tiên, những thử thách chông gai mà các thầy các cô dìu dắt chúng em qua. Cảm ơn những tiếng ve, tiếng hè đã mang lại cho tôi những cảm xúc về những này tháng tươi đẹp bên ngôi trường này.
 
Đó là những dòng cảm xúc lấp lánh không thể kể hết bằng lời. Đó chính là những điều quý giá không bao giờ mua được bằng vật chất. Bởi hơn tất cả, nó xuất phát từ trái tim.
 
Bài làm 4
 
Bạn đã bao giờ dành một chút thời gian để lắng tai nghe những chú ve hòa ca trong tán lá xanh? Những tiếng ve kia đâu chỉ đơn giản là những âm thanh của tạo hóa, thiên nhiên. Đó còn là lời nói hộ cho những tâm trạng của bạn học sinh sắp xa mái trường thân yêu để bắt đầu một kì nghỉ hè vui tươi. Ít ai có thể nhìn thấy những chú ve nấp sau cành lá xanh. Họ chỉ có thể nghe thấy tiếng ve râm ran khắp sân trường. Từng âm thanh như một bản giao hưởng của mùa hè đầy sôi động. Hình như trong đó còn chứa đựng cả sự bồi hồi, xao xuyến lạ thường.
 
Bạn đã bao giờ dành một chút thời gian để lắng tai nghe những chú ve hòa ca trong tán lá xanh? Những tiếng ve kia đâu chỉ đơn giản là những âm thanh của tạo hóa, thiên nhiên. Đó còn là lời nói hộ cho những tâm trạng của bạn học sinh sắp xa mái trường thân yêu để bắt đầu một kì nghỉ hè vui tươi. Ít ai có thể nhìn thấy những chú ve nấp sau cành lá xanh. Họ chỉ có thể nghe thấy tiếng ve râm ran khắp sân trường. Từng âm thanh như một bản giao hưởng của mùa hè đầy sôi động. Hình như trong đó còn chứa đựng cả sự bồi hồi, xao xuyến lạ thường.
 
Bạn đã lần nào ngắm những cánh phượng rơi và cảm nhận vẻ đẹp thực sự của nó? Chẳng phải bỗng dưng mà người ta gọi nó là hoa học trò. Phượng chỉ nở vào mùa hè, mùa mà các bạn học sinh rời xa mái trường. Màu đỏ thắm của hoa phượng như  màu của nỗi nhớ, của những cảm xúc đan xen. Phải chăng đó là nỗi buồn khi xa mái trường, niềm vui, háo hức khi đón chờ một mùa hè sôi động lại tới? Hoa phượng chứa đựng tất cả điều đó: những kỉ niệm, những xúc cảm,…- những điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời học sinh.
 
Trong cuộc đời này, ai cũng trải qua những tháng năm tuổi trẻ. Và với tôi, điều quý giá và đẹp đẽ nhất chính là thời học sinh ngây thơ, trong sáng. Tuổi học sinh của tôi không chỉ gắn liền với tri thức, bạn bè, thầy cô mà còn gắn bó sâu sắc với cả những tiếng ve, những đóa phượng đỏ thắm. Bởi vậy mà trong kí ức tôi, những tiếng ve râm ran là những âm thanh của hồi ức không quên, còn sắc màu của hoa phượng đã thắm vào trái tim tôi một màu đỏ thắm, rực rỡ.
 
“ Tháng ngày học trò xin chớ quên bạn nhé
 
Tiếng ve, hoa phượng đã thắm tuổi thanh xuân”

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top