Bài làm 1
Trong các con vật nuôi, em thích nhất là chú chó. Chắc có lẽ vì nhà em đang nuôi một chú chó tên là Đốm mà cả nhà em hết sức yêu quý.
Đốm năm nay được 2 tuổi rồi. Em nhớ lúc mới về nhà, chắc cu cậu nhớ mẹ nên nhút nhát vô cùng. Cả ngày không đi đâu, chỉ quanh quẩn ở chỗ ngủ của mình. Em bước vào vuốt ve mà cậu tỏ ra sợ hãi. Thế mà 2 năm trôi qua, sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình giờ đây Đốm đã trở thành người bạn thân thiết của gia đình em.
Cu cậu nặng tầm 15 kg. Toàn thân là bộ lông vàng óng.Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng nhạt hay thè ra ngoài, nhất là vào mùa hè nóng bức. Chóp mũi của cu cậu không hiểu sao lúc nào cũng ướt ướt.
Trong nhà, cu cậu sợ bố em nhất. Cũng vì thế mà nó rất nghe lời bố. Bố em bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì đứng lên luôn. Khi có người lạ vào, chú, chú sủa inh ỏi, khi bố bảo nó không được sủa thì cu cậu im ngay. Em thích nhất những lúc cu cậu chào đón thành viên trong gia đình em trở về. Đốm sẽ chạy ra thật nhanh, mừng rỡ ngoe ngẩy cái đuôi và đôi khi nó còn nhảy nhảy lên người em nữa. Đốm rất ngoan, không bao giờ bước chân vào nhà khi chưa cho phép. Cu cậu cũng không ăn vụng mà chờ đến giờ ăn mới ăn.
Giống như các chú chó khác, khả năng lớn nhất của chú chính là trông nhà. Đêm đến, khi cả gia đình em đã chìm trong giấc ngủ say thì Đốm lại âm thầm thức và canh giữ cho ngôi nhà của em. Tai chó rất thính, chỉ một tiếng động nhỏ thôi là cu cậu đã vểnh lên để nghe ngóng.
Cả nhà em ai cũng yêu quý chú chó này. Nó luôn là người bạn thân thiết của gia đình em.
Bài làm 2
Ba em rất thích nuôi các con vật trong gia đình. Cách đây hai năm ba đi công tác và mang về một chú chó màu vàng rất đẹp, nằm lọt thỏm giữa vòng tay của ba. Ba bảo rằng được ông chủ nhà tặng. Từ khi chú chó đó về ở với gia đình em, càng ngày nó càng lớn và ai cũng yêu quý nó.
Gia đình em thường gọi chú chó màu vàng đó là Mi lu, mỗi lần có ai gọi đến tên là nó cứ nhảy cẫng lên, chờn vờn xung quanh chân người đó, trông thật ngộ nghĩnh. Nó có bộ lông màu vàng, óng mượt và dày, đến mùa rụng lông ba mẹ đã phải tắm để lấy sạch lông bẩn trên người nó, trách đám rận làm tổ ở người nó. Mỗi lần ba vuốt vuốt lông là nó lại ngoan ngoãn nằm im, lim dim đôi mắt và ngủ lúc nào không hay. Chú chó nhà em rất nhanh nhẹn, đùa nghịch với con mèo mướp rất dễ thương, nhưng bao giờ nó cũng nhường phần thắng cho con mèo đó. Khi con mèo gầm gừ lên ở xó bếp, nó nằm im, không nhúc nhích và nhìn đi chỗ khác.
Đôi mắt sáng, màu đen huyền, mẹ bảo rằng mắt nó là mắt khôn, giữ nhà được. Nhưng nó hiền lắm, có người lạ đến chỉ sủa vang vài tiếng rồi lại quay về cái tổ mẹ làm cho nó nằm im và nhìn như thế. Đôi chân của Milu tuy bé nhưng khỏe lắm, có lần nó chạy rất xa để đuổi theo mẹ em ra tận ngoài đồng. Lúc nó chạy và đuổi theo mấy con chó khác thường hì hục, thở hổn hển và bắt đầu nằm lim lim.
Mỗi lần đến giờ ăn cơm, mẹ chỉ cần gọi Mi lu! Mi lu là nó nghoe nguẩy cái đuôi, lũn cũn chạy đến bên bát cơm mẹ mang đến và ăn ngon lành. Nó ăn rất ngoan, rất khéo không để rơi bất cứ một hạt cơm nào ra ngoài đất. Vì thế mà mẹ rất thích cho nó ăn, không phải quét dọn cơm thừa. Mi lu của gia đình em rất ngoan, không bao giờ ăn những thứ nhặt được ngoài đường, cũng không bao giờ căn nhau với những chú chó khác trong xóm. Mỗi lần đi học về, chỉ cần thấy em ở ngoài cổng, nó đã ngoe nguẩy đuôi, mừng rỡ chạy ra và đón em, nhìn lúc đó nó rất hiền. Khi em ôm nó vào lòng, nó nằm ngoan ngoan và lim dim ngủ lúc nào không biết.
Em còn nhớ năm ngoái có dịch, nhiều chú chó trong làng chị chết, Mi lu cũng bị ốm một tuần, chỉ ăn cháo, không ăn cơm. Gia đình em ai cũng lo lắng nó cùng chung số phận với những chú chó kia, nhưng may sao mẹ tiêm thuốc và chăm sóc cẩn thận nên nó dần hồi phục. Cả gia em ai cũng vui mừng và càng ngày càng yêu quý nó hơn.
Em rất yêu chú chó gia đình em, mong sao nó hay ăn chóng lớn.
Bài làm 3
Trong các con vật nuôi, em thích nhất là chú chó. Chắc có lẽ vì nhà em đang nuôi một chú chó tên là Đốm mà cả nhà em hết sức yêu quý.
Đốm năm nay được 2 tuổi rồi. Em nhớ lúc mới về nhà, chắc cu cậu nhớ mẹ nên nhút nhát vô cùng. Cả ngày không đi đâu, chỉ quanh quẩn ở chỗ ngủ của mình. Em bước vào vuốt ve mà cậu tỏ ra sợ hãi. Thế mà 2 năm trôi qua, sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình giờ đây Đốm đã trở thành người bạn thân thiết của gia đình em.
Cu cậu nặng tầm 15 kg. Toàn thân là bộ lông vàng óng.Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng nhạt hay thè ra ngoài, nhất là vào mùa hè nóng bức. Chóp mũi của cu cậu không hiểu sao lúc nào cũng ướt ướt.
Trong nhà, cu cậu sợ bố em nhất. Cũng vì thế mà nó rất nghe lời bố. Bố em bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì đứng lên luôn. Khi có người lạ vào, chú, chú sủa inh ỏi, khi bố bảo nó không được sủa thì cu cậu im ngay. Em thích nhất những lúc cu cậu chào đón thành viên trong gia đình em trở về. Đốm sẽ chạy ra thật nhanh, mừng rỡ ngoe ngẩy cái đuôi và đôi khi nó còn nhảy nhảy lên người em nữa. Đốm rất ngoan, không bao giờ bước chân vào nhà khi chưa cho phép. Cu cậu cũng không ăn vụng mà chờ đến giờ ăn mới ăn.
Giống như các chú chó khác, khả năng lớn nhất của chú chính là trông nhà. Đêm đến, khi cả gia đình em đã chìm trong giấc ngủ say thì Đốm lại âm thầm thức và canh giữ cho ngôi nhà của em. Tai chó rất thính, chỉ một tiếng động nhỏ thôi là cu cậu đã vểnh lên để nghe ngóng.
Cả nhà em ai cũng yêu quý chú chó này. Nó luôn là người bạn thân thiết của gia đình em.
Bài làm 4
“A, chú cún con đẹp quá!”. Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li – một cái tên thật hợp với chú cún xinh đẹp này.
Li Li có hai màu trắng và nâu sẫm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hồng, để lộ mấy răng nanh nhỏ, nhọn trắng tinh ở hai bên khoé miệng. Thân chú được khoác chiếc áo màu trắng, điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây chuối phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu, Li Li được coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc. Còn Li Li, nó vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.
Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi chạy nhảy, chú ta cũng thích, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng "gâu, gâu…" thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được nên im ngay, rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.
Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho nó khi thì cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và tỏ vẻ biết ơn…
Bài làm 5
Trong nhà em nuổi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đên nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở . Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.