Trang chủ » Bài văn Kể chuyện \’Con cò mà đi ăn đêm …\’ lớp 6 hay nhất

Bài văn Kể chuyện \’Con cò mà đi ăn đêm …\’ lớp 6 hay nhất

Bài làm 1
 
Trong cuộc sống, mỗi người đều có lòng tự trọng của mình. Đã có câu tục ngữ ” sống vinh còn hơn chết nhục”. Con người như vậy và đến con cò mà tôi gặp tối hôm đó thật cao cả, nó chết cũng được nhưng phải chết trong sự trong sạch không vướng tội lỗi
 
Tối hôm đó, tôi đang đi bộ trên cánh đồng làng trải dài vô tận với những cô gái xanh thì đang tuổi lên đòng, một mình tôi lang thang và suy nghĩ về cuộc sống bộn bề với những lo âu. Đột nhiên tôi giật mình khi nghe tiếng quát dữ dội từ bên cạnh ao kia.
 
-Mày còn chối á? mày không còn đường sống đâu!
 
-Tôi xin ông, ông tha cho tôi! ông nghe tôi giải thích đã
 
Trong đầu tôi chắc mẩn rằng lại có một cuộc cãi nhau nữa, tôi từ từ tiến lại gần chỗ có cuộc chuyện, đứng sau lũy tre, tôi nhìn thấy bác Ló- người nông dân nghèo và một con cò đang ướt sũng đứng bên cạnh chiếc áo của bác Ló. Mặt bác Ló đang giận dữ như một con cọp có thể ăn tươi nuốt sống bất kì vật nào, nhưng trái với vẻ mặt đó là khuôn mặt có những giọt nước mắt đang rơi xuống, khẩn nài một cách đau đớn.
 
-Thực ra tôi đang kiếm ăn cho con, ban ngày tôi còn phải trông nó nên không có thời gian. Đang mệt tôi liền nghỉ trên một cành cây, chẳng may cành mềm quá tôi bị rớt xuống nước. Ông ơi! ông nghĩ cho kỹ, tôi có thói ăn trộm ăn cắp gì đâu.
 
-Tao gặp nhiều đứa như mày rồi, đứa nào ăn cắp chả nói là không có tội. Mày thì lại béo như thế này làm một nồi xáo măng thì ngon hết sảy.
 
Lúc này trong đầu tôi bao nhiêu suy nghĩ, ai đúng ai sai, nhưng trông vẻ mặt của con cò thì tôi thấy lòng mình hơi xót, nếu như lời con cò nói là thật thì tình cảm mẫu tử của nó thật thiêng liêng và cao cả. Tôi lặng đi một hồi và nghe tiếp câu chuyện. Bác Ló vẫn gương mặt ấy, vẫn hùng hồn với những lời lẽ cay độc.
 
-Thịt mày tao sướng chứ bỏ mày đi tao vừa tiếc lại vừa mang tiếng là tốt quá!
 
Nghe được lời quả quyết của bác Ló, con cò bỗng ngừng khóc nhưng nước mắt vẫn rơi.
 
-Ông muốn giết tôi thì tôi xin chấp nhận vì ông không tin lời tôi nói nhưng xin ông hãy rửa cho tôi bằng nước trong chứ đừng rửa bằng nước đục, con tôi ở nhà sẽ khổ thẹn vì người mẹ này.
 
Bác Ló lặng đi một hồi và quyết định làm thịt con còn. Là người ngoài cuộc tôi cảm thấy xót thương cho con cò này, tình mẫu tử của nó thật bất tử. Nó biết nó sẽ chết nhưng nó không muốn chết trong sự tội lỗi mà nó muốn chết trong sự trong sạch để con của nó  tự hào vì mẹ của mình chết vì sự trong sạch của mình.
 
Sau câu chuyện này, tôi cảm thấy trong cuộc sống này, đâu đó vẫn có sự hi sinh cao cả, hi sinh vì sự trong sạch của mình, hi sinh vì muốn mình chết không phải vì tội mà để chứng tỏ mình không hề có tội lỗi.
 
Bài làm 2
 
Là người Việt Nam thì hẳn ai cũng một lần được mẹ ru ngủ bằng những làn điệu, ca dao. Hay nói cách khác, những đứa trẻ lớn lên trong những lời ru của các bà, các mẹ, qua những lời ru ấy thì cả một thế giới từ cổ tích, thế giới đời thực phong phú, đa dạng mở ra trước mắt, nuôi nấng những tâm hồn trẻ thơ. Một trong những hình ảnh quen thuộc nhất trong các bài ca dao, các khúc ru của các bà, các mẹ chính là bài ca dao “Con cò”, trong đó có những lời ca da diết, trầm bổng chứa chan nhiều triết lí nhân sinh như: Con cò mà đi ăn đêm/ Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao/ Ông ơi ông vớt tôi nao/ Tôi có lòng nào ông hãy xáo măng/ Có sáo thì xáo thì xáo nước trong, chớ xáo nước đục đau lòng cò con.
 
Lời ca dao thể hiện được thân phận nhỏ bé, bất hạnh đầy trắc trở của người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa, đó là một xã hội đầy biến cố, bất trắc và bất cứ lúc nào cũng có thể ập đến những tai họa khôn lường. Nhưng còn một ý nghĩa khác cũng sâu sắc, nhân văn không kém, đó chính là nói về tấm lòng bao la, rộng lớn của người mẹ. Để nuôi lớn những đứa con của mình, người mẹ sẵn sàng bươn trải, đối mặt với cuộc sống rộng lớn đầy khó khăn, mong sao con có thể trưởng thành.
 
Xung quanh bài ca dao này cũng có ẩn chứa những câu chuyện vô cùng cảm động về loài cò. Đó là một cuộc sống bất hạnh nhưng cũng chứa chan tình yêu của mẹ con nhà cò. Ngày xưa có một con cò sống ở trên một cánh đồng xa, một ngày nọ nó sinh được ba người con, đứa nào cũng xinh xắn vô cùng dễ thương. Cò rất yêu thương con, luôn muốn dành những thứ tốt nhất cho con, nhà dẫu có nghèo nhưng cò mẹ luôn làm những điều tốt nhất cho con của mình, cho chúng bằng bạn bằng bè. Cuộc sống của mẹ con nhà cò tuy có chút khó khăn, thiếu thốn nhưng vô cùng đầm ấm, hạnh phúc, những đứa con vô cùng ngoan ngoãn chờ mẹ mang thức ăn về nhà.
 
Nhưng biến cố ập đến bất ngờ, đó là năm lũ lụt, hạn hán xảy ra liên miên, cùng với đó là mất mùa, đói kém xảy ra. Trên những cánh đồng lúa ngập úng mênh mông nước, cò mẹ dù có đi cả ngày cũng không kiếm được thức ăn. Những đứa con thơ dại vì đói mà khóc rất thảm thương, không đành lòng nhìn các con chết đói, cò mẹ đã có một quyết định vô cùng mạo hiểm, đó là đi kiếm ăn vào ban đêm, kiếm ăn trong thế giới của loài người. Nghe có vẻ đơn giản nhưng đó lại là một hành trình kiếm ăn đầy bất trắc, nguy hiểm rình rập và cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào.
 
Nhưng cò mẹ vẫn quyết định đi kiếm ăn, khi trời về đêm cò mẹ bắt đầu bay đi, tìm những vũng nước, bờ ao có cá để có thể mang về cho con ăn. Mắt của loài cò vào buổi đêm không được tốt lắm nên thường xuyên bị va đập vào những cành cây, ngọn cỏ khiến cho thân thể của cò mẹ bầm dập, thâm tím vô cùng đau đớn. Nhưng sự mạo hiểm ấy của cò mẹ đổi lại sự no bụng cho những đứa con nên cò mẹ chấp nhận mọi sự đau đớn, dù trên người vẫn còn vết thương nhưng ngày nào cũng lên đường tìm kiếm thức ăn.
 
Đêm hôm ấy cũng như mọi ngày kiếm ăn khác, cò mẹ bay trên một vũng nước ngập để tìm kiếm thức ăn. Sau khi xác định có cá thì quyết định sa vào một cành cây để đứng, nhưng thật không ngờ lần này cành cây quá mềm khiến cho cò mẹ không giữ được thăng bằng mà ngã lộn cổ xuống ao. Lúc này ở gần đó có một người đàn ông đang kéo vó, cò mẹ chới với giữa dòng nước lên tiếng kêu cứu với người đàn ông. Lời cầu xin quá khẩn khiết nên người đàn ông vớt cò mẹ lên bờ, cò mẹ biết lần này mình khó thoát được cái chết nhưng vẫn tha thiết cầu xin người đàn ông nếu có mang mình đi xáo măng thì hãy xáo nước trong, chớ xáo nước đục, vì như thế sẽ làm cho những đứa con của cò mẹ thương tâm, đau đớn.
 
Nghe những lời van xin của của cò mẹ và câu chuyện về ba đứa con thơ dại đã khiến cho người đàn ông vô cùng xúc động. Mặc dầu mùa đói kém, mất mùa thì không chỉ những con vật nhỏ bé như mẹ con nhà cò mà những con người nông dân lam lũ cũng vô cùng khó khăn, chật vật với cuộc sống mưu sinh. Gia đình của người đàn ông có những tám người con, đứa nào cũng tuổi ăn tuổi lớn, chính vì vậy mà ngoài công việc đồng áng ban ngày thì vào mỗi đêm khuya ông đều một mình ra bờ sông đánh cá, mong bắt được những con cua, con cá làm thức ăn cho các con. Hôm nay vô tình bắt được một con cò, có nó thì bữa ăn ngày mai các con của ông sẽ được ăn thịt, sẽ vui sướng biết bao.
 
Nhưng nghe câu chuyện của cò mẹ thì người đàn ông đã cảm động và thả cò mẹ về, vì xét cho cùng ông cũng giống cò mẹ đều là những bậc sinh thành làm mọi việc đều vì các con của mình. Cò mẹ được thả vô cùng cảm kích nhưng những ngày sau đó cò mẹ vẫn tiếp tục đi kiếm ăn đêm, vẫn đối mặt với nguy hiểm thường trực.
 
Bài làm 3
 
Họ cò chúng tôi vốn chỉ có thói quen kiếm ăn ban ngày, nhưng dạo này thức ăn kiếm được ngày càng khó, lũ con thơ lại suốt ngày đói khát, nghe tiếng lao xao của mấy chị vạc rủ nhau đi ăn đêm, tôi nghĩ bụng: Hay là mình cũng đi kiếm ăn như họ xem sao, biết đâu lại kiếm được cái gì đấy cho lũ con bỏ vào bụng. Trước khi đi, lũ cò con còn dặn tôi:
 
– Mẹ nhớ kiếm cái gì cho bọn con ăn nhé.
 
Vì đàn con nheo nhóc, dù mệt nhưng tôi vẫn gắng gượng. Không gian ban đêm thật yên tĩnh, bầu trời ban ngày vốn thân thuộc nhưng sao ban đêm lại càng trở nên thăm thẳm hơn. Bay một quãng đã thấm mệt, chợt thấy một vệt đen giống cành cây bên dưới, tôi bèn đậu xuống định nghỉ một lát. Nhưng hóa ra đó chỉ là một cành cây mềm ở bên bờ ao, tôi bỗng ngã ùm xuống nước.
Tôi cố đập cánh bay lên nhưng cánh đã bị ướt sũng, khua khoắng mãi nhưng không làm sao nhấc nổi thân mình. Một vệt sáng lia tới chỗ tôi, tiếp sau là tiếng quát:
 
– Con cò này định trộm cá phải không, cho đáng đời. Xem ta sẽ cho mày một bài học, thịt cò xáo măng chắc là ngon lắm.
 
– Không phải như thế đâu ông ơi !
 
Tôi cố thanh minh nhưng chẳng ai nghe cả.
 
Biết chắc không thể tránh khỏi cái chết, tôi hoảng hốt khi nghĩ tới lũ cò con. Không có mẹ chúng biết phải làm sao. Tôi vốn dạy chúng phải biết sống lương thiện, đói cho sạch rách cho thơm, nếu chúng biết mẹ chúng bị bắt vì tội lương thiện, chúng sẽ nghĩ như thế nào ? Nghĩ vậy, tôi cố cầu xin bằng giọng khẩn khoản, tha thiết:
 
– Ông ơi, tôi chỉ vì các con đói quá mới phải đi kiếm ăn đêm, tôi đâu biết đây là ao cá, càng không có ý định trộm cá. Tôi chỉ xin ông một ân huệ cuối cùng: nếu ông có xáo tôi thì hãy xáo nước trong, chớ xáo nước đục, có như vậy thì nỗi oan của tôi mới được giải, tâm hồn tôi mới thanh thản, các con tôi mới không đau lòng.
 
Tôi nói xong thì hai dòng nước mắt lăn dài xuống, mong sao các con tôi sẽ có một cuộc sống đủ đầy, bình an dù thiếu vắng mẹ nó.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top