Trang chủ » Bài văn kể về em gái của em lớp 6 hay nhất

Bài văn kể về em gái của em lớp 6 hay nhất

Bài làm 1
 
Trong gia đình của em có bố, mẹ, em và em gái tên Huệ, em cảm thấy mình thật may mắn khi có một em gái. 
 
Bé Huệ nhà em năm nay lên 5 tuổi. Em rất xinh xắn lại còn ngoan ngoãn nữa. Em Huệ nhìn rất dễ thương, đôi mắt em như hai hạt nhãn, nước da thì trắng mịn. Mái tóc dài buộc với bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Có em gái thật là hạnh phúc, cứ đi đâu có gì hay là em cũng hay bảo mẹ mua về cho em gái. 
 
Em còn biết múa và hát hay nữa. Ở trường em được vào đội văn nghệ ở trường. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương, khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Hơn nữa Huệ lại còn rất thông minh, nhanh thuộc những bài thơ, bài hát, truyện ngắn được học ở trên lớp về hát và kể cho cả nhà nghe. 
 
Huệ mang tiếng cười cho cả nhà. Bé thế thôi nhưng Huệ lại rất sạch sẽ. Thân thể, tóc tai, áo quần lúc nào cũng thơm tho. Mẹ em nói với em rằng: “Sang năm, con dạy em học chữ cái và tập đánh vần nhé…”. Em như được giao trọng trách và thế em mới hiểu được bài thơ “Làm anh khó lắm” .
 
Em rất yêu quý em gái và sẽ cố gắng học tập thật tốt để cho em gái lấy anh ra để làm tấm gương noi theo.
 
Bài làm 2
 
Gia đình nhỏ bé của tôi có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Trong gia đình vì cùng là con gái với nhau nên chị em tôi rất thân nhau, tuy nhiên, em gái tôi là một cô bé rất hiếu động, khiến cho tôi nhiều khi thấy vất vả rất nhiều.
 
Em gái tôi là Lan, em tôi năm nay đã học lớp Một. Lan là một cô bé rất dễ thương nhưng đôi khi cũng nghịch ngợm lắm, cô bé hay nghĩ ra rất nhiều trò để chọc phá tôi. Lan có thân hình hơi tròn tròn chính vì thế mà Lan càng thêm dễ thương. Khuôn mặt tròn, đôi má lúc nào cũng phúng phính. Mái tóc đen, dài, óng mượt, lúc nào cũng buộc gọn gàng hoặc tết hai bên. 
 
Đôi môi nhỏ nhắn, chúm chím, khi ăn trông lại càng dễ thương. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và cũng rất thích trưng diện, mới 6 tuổi thôi mà đã biết đẹp xấu, chỉ thích mặc đồ sặc sỡ, rất thích nơ. Lan vô cùng hiếu động, cứ mỗi lần thấy bố mẹ về là hát ca để chào mừng rối rít. Bố thường nói: chỉ cần về nhà và nhìn thấy cô công chúa mập này là dù bên ngoài có bao nhiêu vất vả, áp lực đều tan biến hết.
 
Em gái tôi dễ ăn dễ ngủ, buồn ngủ là sàn nhà cũng là giường, cứ nhắc đến đồ ăn là nhanh là chân tay lại khua múa, đáng yêu vô cùng. Tôi rất thích cưng nựng em, véo má em, tôi yêu và thương em gái mình vô cùng. Hàng ngày do bố mẹ bận việc, buổi sáng sau khi ăn sáng, tôi đến trường và đèo em đến trường luôn vì trường cấp 2 của tôi và trường cấp 1 của em gần bên nhau, buổi trưa, trường cấp 1 về sớm hơn, em lại sang chờ tôi, rồi hai chị em lại cùng nhau về. 
 
Nhiều khi em bướng bỉnh, đòi mua quà bán ngoài đường, nhưng mẹ dặn ăn uống phải cẩn thận do đường tiêu hóa của em không khỏe, em cứ đòi miết, có hôm còn khóc cơ khiến tôi rối trí vô cùng. Ở nhà, em thường hay trêu trọc tôi, giả vờ đi qua rồi bứt nhẹ tóc tôi, còn làm như không biết gì, hay tự dưng đánh yêu tôi nữa, thật sự với tôi em dễ thương vô cùng. 
 
Chị em tôi ngày ngày bên nhau, ăn cùng nhau, ngủ chung phòng, đi học cùng nhau, về nhà ôn bài với nhau, cùng nhau lớn lên và trưởng thành hơn mỗi ngày. Tôi cảm thấy cuộc sống của mình có nhiều ý nghĩa hơn khi có em gái luôn bên cạnh, đồng hành. Em gái Lan mập của tôi còn rất có năng khiếu văn nghệ, rất thích hát, bài hát thiếu nhi nào cũng thuộc nằm lòng, cứ thấy tiếng nhạc là cô nàng tự động nhún nhảy.
 
Lan là cây văn nghệ và cũng là vitamin của cả nhà. Nhìn cô em gái mập mạp, tròn tròn dễ thương, lúc nào cũng líu lo bên cạnh, tôi thấy hạnh phúc rất nhiều. Tôi sẽ cố gắng hơn nữa để trở thành một người chị tốt.
 
Bài làm 3
 
Trong gia đình tôi, mỗi người đều có một sở thích riêng, bố tôi thích đọc báo, mẹ say mê công việc nấu ăn, tôi thì không thể rời xa đống truyện tranh, và đặc biệt nhất là Linh – em gái tôi với sở thích rất đáng yêu: vẽ tranh về những người thân trong gia đình. 
 
Tôi đã có lần xem Linh vẽ tranh, và thực sự thấy thêm rất nhiều điều thú vị về cô em của mình. Linh là một cô bé rất dễ thương khiến cả nhà ai cũng yêu mến. Nhưng nó cũng nghịch ngợm lắm. Nó luôn nghĩ ra đủ thứ trò tai quái để trêu chọc tôi. Một lần, bỗng dưng Linh lại mượn tôi quyển Album ảnh. Tôi đoán nó lại nghịch ngợm gì đây nên bí mật nấp sau cánh cửa theo dõi. Thật ngạc nhiên. Linh đang vẽ tôi. 
 
Khéo léo đặt tấm ảnh chân dung của tôi lên bàn, Linh bắt đầu thể hiện. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng của nó cẩn thận cầm cây chì sáp đen khoanh một vòng tròn rõ to. Đôi mắt đen long lanh chăm chú nhìn vào bức ảnh rồi tiếp tục khoanh hai vòng tròn nhỏ hơn màu tím. Thì ra, đó là khuôn mặt của tôi – mà đúng hơn là cục đá méo mó đến thảm hại và chiếc kính bị lệch gọng gần nửa mặt. Tôi cảm thấy tội nghiệp cho khuôn mặt mình quá. 
 
Còn Linh không biết sự cố mặt của tôi, vẫn cái vẻ vui tươi, nó tiếp tục vẽ. Mái tóc tết bím đuôi sam của nó lúc lắc, cái miệng hồng tươi vừa vẽ vừa cười. Bàn tay nó vẫn tiếp tục tạo cho tôi một mái tóc đen buộc vểnh lên như cái đuôi gà và được điểm trang bằng một chiếc nơ xanh xinh xinh. Chợt ánh mắt Linh bỗng trở nên tinh nghịch lạ thường, gương mặt vui tươi hẳn lên, đôi má hồng hào, chân cứ dậm vào thành bàn và còn hát nữa. 
 
Không biết nó nghĩ ra trò gì đây. Tay cầm một viên sáp đỏ, Linh viền viền thành hình một chiếc môi – giống như một quả chuối. Nó chọn cây sáp màu đỏ, nhưng chỉ tô một nửa môi còn dùng màu xanh tô nửa còn lại. Vậy là môi của tôi có những hai màu – thật nghịch ngợm. Nhưng ánh mắt nó lại càng thích thú hơn, miệng nó cười tươi hơn khi dùng màu hồng chấm vào giữa má tôi. Sờ lên má, trời ơi, thì ra đó là cái mụn mới mọc của tôi. 
 
Chuyện gì nó cũng nghĩ ra được. Bàn tay nhanh nhẹn tô màu, ánh mắt long lanh dễ thương, mái tóc lúc lắc trông em mới dễ thương làm sao. Cuối cùng Linh cũng hoàn thành bức tranh. Nó vui vẻ chạy ra khoe với tôi. Sau lần tận mắt xem Linh vẽ, tôi thấy Linh thật đáng yêu. Biết đâu trong tương lai em gái tôi lại trở thành một họa sĩ nổi tiếng.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top