Trang chủ » Bài văn tả cảnh hoàng hôn lớp 6 hay nhất

Bài văn tả cảnh hoàng hôn lớp 6 hay nhất

Bài làm 1
 
Nếu ai đã một lần ngắm cảnh hoàng hôn trên quê tôi thì chắc hẳn sẽ không thể nào quên được vẻ đẹp tuyệt vời của nó. Nhất là vào những buổi chiều hè như chiều nay.
Khi ông mặt trời vội vã đạp xe về đỉnh núi phía Tây kết thúc cuộc hành trình dài, cũng là lúc tôi học bài xong chạy ra đầu làng để hít thở bầu không khí trong lành, mát mẻ. Chà, quê hương mình lúc này mới đẹp làm sao! Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh trôi như đang đi du ngoạn. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, mái nhà và tràn xuống cả ao làng. Tất cả trông như rực sáng hơn. Những làn gió Nam hiu hiu thổi mang theo hương thơm dìu dìu của cánh đồng lúa giống mới làm nao nao lòng người. Trên cành cây, cô gió vui mùng đánh nhịp cho lá cây vui hát rì rào. Tôi khoan thai bước trên con đường ra đầu làng để ngắm cảnh quê hương. Chà, đẹp quá! Trên nền trời cao thẳm những cánh diều sáo vút cao của ai đó vi vu vi vút trên khoảng không bao la. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật tuyệt! Dưới mặt ao, ánh nắng chênh chếch làm cả mặt ao rực lên lóng la lóng lánh như người ta vừa giát một mẻ vàng mới luyện xong. Phía chân đê, từng đàn trâu đủng đỉnh ra về.
 
Mải ngắm quê hương, ông mặt trời xuống núi từ bao giờ. Trong làng, khói bếp bay là là quyện vào dải sương mờ như tấm khăn voan mỏng làm cho cảnh vật mờ dần, mờ dần. Trên cành cây, những chú chim ríu rít gọi nhau về tổ hòa nhịp với loa phóng thanh của hợp tác xã tạo nên một bản nhạc du dương trầm bổng để kết thúc một ngày làm việc bổ ích. Càng ngắm tôi lại càng thấy yêu quê mình hơn. Tâm hồn sảng khoái lâng lâng một niềm vui khó tả.
 
Chà, quê mình đẹp quá! Đẹp quá đi! Tôi thật sung sướng và tự hào khi được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất quê hương thanh bình êm ả này. Tôi mong mình sẽ học thật giỏi để xây dựng quê hương đất nước thêm giàu đẹp.
 
Bài làm 2
 
Quê tôi là một làng chài ven biển. Dân chài sống lam lũ quanh năm mà vẫn chẳng dư dật được bao nhiêu. Làng hướng mắt ra đón những cơn gió biển thổi vào thế nên bọn nhóc tụi tôi mới nhỏ ti mà đứa nào đứa nấy sạm đen vì nắng và gió biển. Vùng quê tuy nghèo nhưng không phải không có những niềm vui. Với tôi, kỷ niệm sâu sắc nhất chính là được ngắm cảnh hoàng hôn trên biển.
 
Chiều nào cũng vậy, tôi cùng lũ bạn bước nặng trịch trên những cồn cát đầu làng sau buổi tan trường. Cồn cát mênh mông gắn bó với cả tuổi thơ tôi trong suốt những tháng ngày qua. Nó còn gắn với bao trò chơi bí mật của lũ trẻ con miền biển. Nhưng hôm nay cũng vậy, tôi phải từ bỏ những cuộc chơi sớm hơn để về giúp bố mẹ chuẩn bị bữa cơm chiều. Bố tôi đi biển cứ sẩm tối mới về. Còn mẹ toi đi làm cũng hay về muộn. Bữa cơm chiều trông chờ vào cả cậu con trai lớp sáu.
 
Tôi về nhà, cất sách vở nhưng không nấu cơm ngay. Bao giờ cũng vậy, tôi dọn dẹp sân thềm trước và tranh thủ ngắm lúc hoàng hôn. Hôm nay biển xanh chỉ hơi gợn sóng nhưng chỉ có dân miền biển như chúng tôi mới rõ, ở trong cái sự phẳng lặng kia, biển đang động lắm.
 
Chả là, đó là lúc nước triều bắt đầu dâng mà. Gió biển hôm nay nhẹ nhàng mát rượi. Vị mặn thổi vào khiến con mắt tôi cảm giác cay cay. Biển bắt đầu nhợt nhạt vì mặt trời sắp lặn. Những tia nắng cuối cùng của một ngày không đủ tạo màu trên biển mà đủ để mặt biển ánh lên màu trắng hơi phớt vàng nhợt nhạt.
 
Mặt trời bắt đầu tắt nắng. Phía xa kia không phải là ông mặt trời chiếu những tia nắng chói chang mà là một quả cầu rực đỏ đặt trên một cái mâm lớn màu xanh lục. Quả cầu lửa nhỏ dần rồi cứ thế rơi trụt vào trong lòng biển cả. Phía ngoài khơi chi chít những chiếc tàu đang rướn mình hướng về phía làng tôi. Trong những chiếc tàu kia, có một chiếc ngày nào tôi cũng chờ cũng đợi.
 
Bữa cơm chiều đã dọn xong vừa kịp lúc bố mẹ tôi về. Bố nhâm nhi chén rượu kể câu chuyện cả ngày đi biển. Còn mẹ vừa ăn vừa thỉnh thoảng lại xoa đầu đứa con trai. Mẹ nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng trìu mến như đang ngợi khen sự ngoan ngoãn của con trai mình. Tôi thấy lòng ấm lại, ấm như bát cơm đầy đang nằm trong bàn tay nhỏ của tôi.
 
Bài làm 3
 
Cứ đến chủ nhật hàng tuần là bố mẹ em lại dẫn em ra biển hóng mát để thơ giãn trí óc.
 
Biển bây giờ đang vào lúc hoàng hôn nên rất đông người. Mặt trời đỏ chói soi xuống mặt biển làm biển đỏ rực lên như một biển lửa. Trên đám mây hồng huyền ảo như những dải lụa thướt tha. Biển vẫn không ngừng gợn những đợt sóng to nhỏ, lúc thì nhẹ nhàng, lúc lại ầm ầm dữ dội. “Chủm” em nhảy xuống biển tắm, nước biển mát quá. Có những người bơi tuốt ra đằng xa ngoài cửa biển. Xa xa, những chiếc thuyền đủ màu sắc chạy đi một cách chậm chạp (có lẽ vì chúng ở xa em quá). Trên bầu trời xanh thẳm không cùng, những chú chim hải âu không ngớt chao qua, lượn lại, mỗi lúc nghiêng mình đôi cánh chúng không hề động đậy. Trên bờ cát ướt trắng phau, những cô bé, cậu bé vui vẻ xây lâu đài cát của mình. Bỗng một đợt sóng thật mạnh bất ngờ ập vào, nước biển thi nhau xông vào miệng em. Ôi! Mặn quá! Nước biển mạnh thật. Thảo nào mọi người lại dùng nước biển làm muối là phải. Bỗng em tiếng mẹ gọi “Con ơi! Lên đi nào, trời tối rồi kìa.”
 
Cuộc vui nào rồi cũng phải chấm dứt. Sau khi ăn tối ở một cửa hàng nọ. Em và bố mẹ về nhà và đánh một giấc thật ngon lành.
 
Bài làm 4
 
Đêm đang xuống. Các tia nắng đỏ rực của mặt trời lặn thắp sáng bầu trời bên trên chân trời phía tây. Tôi nhìn thấy một chiếc tàu dần băng qua mặt biển ngay bên trên đường chân trời.
 
Một tí sau đó, mặt trời biến dạng phía dưới đường chân trời và bầu trời tối hẳn nhưng tôi cùng hai người bạn vẫn ngồi lại trẽn bãi lặng ngắm nơi mặt trời đã khuất. Cảnh mặt trời lặn thật nhiều ngoạn mục như chúng tôi đã khám phá thấy. Chỉ khi bầy muỗi bắt đầu tiến đến thật đông và chúng tôi mới quay trở về thực tại.
 
Chúng tôi đứng lên và di về một đống củi đã gom sẵn trước đó. Trong màn đêm chúng tôi chỉ là những cái bóng. Francis, bạn tôi, có đem theo một cây đèn bấm. Anh bật lên để soi đường.
 
Những sinh vật đêm đã bắt đầu bận bịu với các công việc của chúng, ở bên trái chúng tôi là khu đất liền, tôi nghe thấy tiếng kêu não ruột của bầy ve sầu cũng các loại côn trùng khác, ở bên phải tiếng sóng đập nhẹ vào bờ bắn tung lên những bụi sóng lấp lánh.
 
Âm thanh và cảnh tượng của thiên nhiên thật là ngoạn mục. Âm thanh của tiếng ve chạy thính thoảng vọng lại trên đường; gần đó chỉ là một vết gợn phá hỏng sự hoàn hảo của khung cảnh thiên nhiên xung quanh. Ba đứa chúng tôi có lẽ cũng là những gợn nhỏ khác duy nhất có mặt. Chúng tôi mở đèn bấm lên và chẳng mấy phút sau đó đốt một ánh lửa trại.
 
Bài làm 5
 
Mùa hè năm ngoái em được theo gia đình đi thăm quan, nghỉ mát tại bãi biển Minh Châu trên đảo Vân Đồn tỉnh Quảng Ninh.
 
Thật tuyệt vời bởi em đã được chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn trên bãi biển. Bãi biển Minh Châu thật đẹp và mộng mơ. Một khung cảnh rất yên bình, một thiên nhiên thực sự được ưu đãi bởi vừa có biển, vừa có núi. Không gian thật thoáng đãng, không khí trong lành đến tuyệt vời. Biển Minh Châu mới được đưa vào khai thác nên nó còn khá nguyên sơ, sạch sẽ, không quá đông đúc và ngột ngạt. Bầu trời cao xanh vời vợi, từng áng mây trắng mây hồng bồng bềnh nhẹ lướt trôi như đang đi du ngoạn. Từ một quán trên bãi biển lời bài hát của trẻ em vang lên lời hát du dương “ Biển xanh quá, bên bờ cát trắng phau, bé nghịch cát xây bao nhiêu nhà lầu…”. Em và các bạn thả sức chạy nhảy, đùa rỡn với sóng và nghịch cát. Sóng liếm nhè nhẹ trên bãi cát mịn trải dài. Chúng đùa giỡn, tung bọt trắng xóa ở khắp mọi nơi.Phía xa xa những chú cá chuồn lướt đi trên sóng, nhảy nhót như những vũ công. Mặt trời đỏ rực từ từ hạ thấp độ cao, lúc thì ẩn sau một ngọn núi, lúc lại như nằm một nửa trên mặt biển, nửa kia bị chìm xuống biển và phát đi tất cả tia nắng cuối cùng của ngày. Những tia nắng vàng hoe như còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên bãi cát. Tất cả trông như sáng rực lên ở một góc nơi tiếp giáp giữa trời và biển vậy. Khi những ánh nắng cuối cùng của buổi chiều tàn dần lặn trên mặt biển bao la, bầu trời chuyển từ vàng sang đỏ lựng rồi tím ngắt chính là thời khắc hoàng hôn làm say đắm lòng người. Những đám mây hồng chuyển dần sang màu vàng nhạt, chầm chậm bay trên trời cao rồi chuyển sang xám xịt dần, lấp ló trên bầu trời những ánh sao nhỏ bé. Những tàu dừa cụp những chiếc lá xuống,nghỉ ngơi sau một ngày vui chơi thỏa thích. Những cơn gió à à u u như ngàn cối xay lúa, từ biển nhè nhẹ thổi vào mát rượi. Những chú chim bay phía vầng mây như đám cháy, ráo riết về tổ. Những chiếc thuyền đánh cá lũ lượt chạy về, từng hàng từng hàng thẳng tắp. Những cánh buồm căng như những cánh chim hải âu. Xa xa, những chỏm núi màu xanh biếc nhấp nhô trông thật đẹp. Những ngôi sao sáng như những ngọn lửa sáng nhấp nháy trên bầu trời.
 
Hoàng hôn đã lặn Bãi biển Minh Châu Vân Đồn thật đẹp. Nó là tài sản vô giá mà thiên nhiên trao tặng cho chúng ta. Em cùng các bạn sẽ phải luôn có ý thức giữ gìn và bảo vệ những tài nguyên thiên nhiên để đất nước Việt nam ngày càng giàu đẹp.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top