Bài làm 1:
Tuổi thơ của em đã gắn liền với ngôi nhà, mái trường, dòng sông, đường phố,… Và có lẽ con đường em đi học mỗi ngày đã gắn bó thân thiết với em.
Con đường đã nâng cấp thành đại lộ. Mặt đường được trải nhựa phẳng phiu. Lòng đường rộng ước chừng hơn ba mươi mét. Đường dài khoảng hai ki-lô-mét. Vỉa hè dành cho người đi bộ cũng rất rộng. Trên đấy được lát gạch nung rất chắc và đẹp. Từ xa nhìn lại, vỉa hè như một tấm thảm màu đỏ sẫm. Hàng cây sấu trên vỉa hè được trồng trong những cái ô vuông vức. Hàng cây trông chóng lớn, mới ngày nào cây còn bé tí mà nay đã xoè như những chiếc ô tiếp nối trên vỉa hè, toả bóng mát xuống lề đường. Hàng cây xanh tươi đã làm cho con đường thêm đẹp.
Buổi sáng, con đường trông thật tráng lệ, đầy sức sống. Xe đạp, xe máy chạy tấp nập trên đường. Tiếng còi rộn rã kêu vang, tiếng động cơ nổ giòn giã, tiếng trò chuyện của từng tốp học sinh hối hả trên đường,… Tất cả đã làm cho con đường thêm náo nhiệt. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót chuyền cành. Tiếng chim lảnh lót vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh trong và cao vút.
Mặt trời lên cao, bụi hồng ánh sáng tràn lan khắp không gian, bao phủ lên con đường quen thuộc. Đường thưa người hơn nhưng không kém phần tươi vui. Những ngôi nhà cao tầng ở hai bên đường nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mỏ' cửa chuẩn bị đón khách. Các bà, các cô đi chợ với những quang gánh kĩu kịt trên vai. Nào hoa, quả, rau tươi tiếp nối trên đường phố. Nhìn con đường lúc ấy thật trù phú, tươi vui.
Nắng lên, con đường bóng loáng như dải lụa óng ánh dưới nắng trời. Hàng cây xanh bên vệ đường đã uống hết sương đêm, chúng vươn lên đón nắng trời để giữ lấy màu xanh. Thỉnh thoảng, những chiếc lá vàng lìa cành rơi lác đác, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến. Hoa rủ xuống lề đường, hoa lắc lư trong làn gió nhẹ. Hoa như muốn nói rằng: Con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều đi học về, em thấy dâng tràn một niềm vui, niềm hạnh phúc vì con đường thân quen của em mỗi ngày một đẹp hơn. Em nhó' từng nụ hoa, từng viên gạch hồng trên vỉa hè, nhớ từng gốc sấu già thân thiết. Nơi ấy, chúng em đã từng có những giây phút ấm nồng.
Con đường không chỉ là bạn của riêng em. Nó còn là bạn của những bác lao công. Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông lạnh giá, tiếng chổi tre luôn sột soạt dưới vệ đường. Các bác đang quét rác để giữ vệ sinh cho đường phố. Nhờ những bàn tay lao động cần cù ấy mà con đường luôn sạch sẽ.
Em rất yêu con đường phố thân quen. Con đường không những đẹp mà còn là nơi đã gắn bó với em trong những ngày cắp sách đến trường. Em thầm biết ơn các bác công nhân vệ sinh đã ngày đêm quét rác cho con đường luôn sạch đẹp.
Bài làm 2:
Ngôi trường của em nằm sâu tận trong một ngõ nhỏ. Trên đường đến trường em phải đi một quãng đường dài. Đầu năm nay, mẹ đã mua cho em một chiếc xe đạp để em tự mình đi đến trường. Hôm nay, là thứ hai đầu tuần, cũng như thường ngày em lại đạp xe trên con đường thân quen để đến trường. Con đường đất ghồ ghề vẫn còn ẩm sau cơn mưa đêm qua. Mặt trời thì vừa mới nhú lên chào ngày mới, tiếng chim ríu rít gọi nhau nghe thật vui tai. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi cũng đã bắt đầu có ánh sáng tràn ngập. Cánh đồng lúa rộng lớn thênh thang, vàng mượt, thơm nức mùi lúa chín. Có những bác nông dân đã ra đồng làm việc, những chiếc nón nhấp nhô trên bông lúa chín. Những chú trâu thì vẫn thong thả gặm cỏ trước khi bắt đầu một ngày làm việc mệt nhọc. Đằng sau có mấy anh chị lớn vừa đi vừa nói chuyện ríu rít vui ơi là vui. Ồ! Thoáng cái đã đến cổng trường. Lá cờ đỏ sao vàng phấp phới, em nhanh chóng gửi xe đi vào hàng tập trung để bắt đầu tiết chào cờ.
Bài làm 3:
Tuổi thơ tôi gắn liền với những kỉ niệm của những tháng ngày cắp sách đến trường, những tháng ngày rong chơi trên con đường quen thuộc. Con đường từ nhà tôi đến trường không rộng lớn, không hiện đại nhưng nó lại giản dị, mộc mạc gắn với tuổi thơ tôi.
Con đường từ nhà tôi đến trường chỉ là con đường đất nhỏ và hẹp. Hai bên đường, các laoif cỏ dại mọc lên xanh mướt. Có lúc bông lau mọt trắng hai bên đường, chúng tôi rủ nhau đi chơi, hái về cắm để trên bàn học. Có khi cỏ gà lên nhiều, chúng tôi rủ nhau đi kiếm về chơi trò chơi chọi gà.
Ở vùng quê nông thôn, con đường từ nhà tôi đến trường không được bằng phẳng, mặt đường còn nhiều sỏi đá nhưng với tôi con đường ấy là nơi tôi rảo bước qua hàng ngày, là nơi gắn với những kỉ niệm tuổi thơ tôi. Con đường nằm ở miền bãi, hai bên đường là ruộng vườn của các bác nông dân trồng hoa màu. Mỗi mùa, hoa nở làm cho con đường trở nên tươi đẹp hơn. Mỗi buổi sáng cầm tay nhau bước đi trên con đường đó, chúng tôi cảm thấy không khí thật trong lành và tươi mát.
Những ngày đầu bước chân đến lớp, con đường đối với tôi như dài hơn. Bởi đó là những ngày đầu còn bỡ ngỡ với con đường đến trường. Rồi ngày tháng qua đi, mỗi khi đi trên con đường đến trường là lòng tôi lại hân hoan rộn rã. Con đường ấy sẽ đưa tôi đến trường, đến với những bài học quý giá để tôi khôn lớn thành người.
Tôi còn nhớ ngày tổng kết năm học, đó là ngày trời mưa to, con đường trở nên trơn trượt. Tôi cầm trên tay tấm bằng khen, trở về nhà và cảm thấy vo cùng hạnh phúc. Con đường tuy còn xấu, còn bẩn nhưng nó gắn liền với những ngày tháng học trò của tôi.
Con đường là kí ức trong tôi. Mai này dù có bước chân trên những con đường thênh thang rộng lớn thì tôi cũng sẽ không bao giờ quen được con đường từ nhà tôi đến trường.
Bài làm 4:
Tiếng gà gáy vừa dứt cũng là lúc em thức dậy, chuẩn bị đên trường.
Bố mẹ dắt trâu ra ruộng từ sớm, bé Khoa đã sang nhà dì. Em gài cửa xong, mang cặp đi đến trường. Hít một hơi thật sâu, em cảm thấy thật dễ chịu và sảng khoái. Bầu trời xanh trong, ánh nắng nhuộm vàng cả con đường làng. Từ nhà đến trường không xa lắm, chỉ độ mươi phút đi bộ, em đi lại mỗi ngày nên quen. Trên con đường ngoằn ngoèo nhưcon trăn khổng lồ kia, mọi người đi lại tấp nập, ồn ả. Bọn trẻ chúng em tay cắp sách, vai đeo khăn quàng đỏ thắm vừa đi vừa trò chuyện rôm rả. Các bác nông dân lặng lẽ dắt gia súc ra ruộng, ra rầy với tay nải cơm trưa và vai lỉnh kỉnh nông cụ. Các bà các cô, gồng gánh thúng mủng hàng hóa, rau củ bước đi thoăn thoắt cho kịp buổi chợ.
Những cây keo, cây điệp và trứng cá ở rải rác hai bên cùng tươi tinh hẳn. Chúng đung đưa trong gió mới, đón lấy ánh nắng mai. Dãy nhà bên phải, cửa đóng im ỉm, mọi người trong nhà đều bận rộn với công việc đồng áng. Đám ruộng mới cấy bên trái, nước ngập đến gán đầu gối đang ầm ầm với hai chiếc máy bơm nước làm nhiệm vụ chống úng.
Làng quê yên tĩnh xưa đã dần thay đổi do chương trình công nghiệp hoá trong nông nghiệp, tất cả được cơ giới hóa. Đời sống nhà nông ngày một nâng cao, cuộc sống ấm no, đất nước giàu đẹp hơn.
Bài làm 5:
Tả con đường từ nhà em đến trường. Hằng ngày, mỗi khi đến trường, em đều đi qua con đường Ngô Gia Tự. Và dần dần, gần như nó đã trở nên vô cùng thân thuộc với em.
Nhà em ở trong ngõ nên phải đi qua nhiều ngóc ngách mới ra được đường. Đường phẳng lì, thơm thơm mùi nhựa mới tinh. Bao năm qua, con đường đã in đậm dấu chân em đi tới trường.
Sáng sớm, chúng em đã rủ nhau lấy xe đạp đi học. Con đường sầm uất, nhộn nhịp tiếng nói cười của bọn trẻ. Hai bên đường, những hàng cây xanh rợp bóng mọc lên cùng các dãy nàh cao tầng, nối đuôi nhau thành từng hàng dài.
Chẳng mấy chốc, chúng em đã nhìn thấy lấp ló sau những cây phượng là ngôi trường thân yêu. Đứa nào đứa nấy vội vã quành xe sang đường, nôn nóng được oà vào sân chơi với lũ bạn.
Tan học, chúng em lại tụ họp ra về. Con đường quang hẳn, lác đác còn vài chiếc xe máy lao nhanh phía trước. Tiếng sỏi đá lách cách dưới đất, hoà vào cái yên tĩnh của con đường vốn rất đông đúc.
Con đường Ngô Gia Tự đã gắn bó với em rất nhiều. Mai sau, dù có đi đâu chăng nữa, em cũng sẽ nhớ mãi tuổi thơ ấu xinh tươi với con đường thân quen.