Trang chủ » Bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em lớp 3 hay nhất

Bài văn tả cảnh đẹp ở địa phương em lớp 3 hay nhất

Bài làm 1
 
Quê ba em ở miền Trung, quê mẹ em ở miền Bắc, nhưng em lại được đất sỏi Tây Nguyên nuôi lớn. Mọi người vẫn hay nói đây là vùng đất của nắng và gió, nhưng em vẫn thấy nổi bật nhất chính là thiên nhiên cây cỏ và con người nơi đây.
Đến Tây Nguyên, không khó để bắt gặp những vườn cà phê bạt ngàn, đến thời điểm ra hoa cả vườn như phủ một tầng tuyết. Từ trên cao nhìn xuống, hoa cà phê nở chúm chím như những cô thiếu nữ. Tây Nguyên đẹp ở những phong cảnh hùng vĩ và chân thực. Như dòng sông Serepok em đã có lần được đến tận nơi để tham quan cùng gia đình. Chỉ một khúc sông đã lớn làm sao. Dòng nước đục ngầu cuộn trào dữ dội, thác nước từ trên cao dội thẳng xuống tung bọt trắng xóa.
 
Ở miền đất này, còn có những triền đồi dốc trồng đầy những cây điều, cao su tạo thành khu rừng nhân tạo rợp bóng mát. Mủ cao su khứa ra dọc thân cây như dòng sữa mẹ ngon ngọt, là món quà đặc biệt mà thiên nhiên mang tặng. Cứ mỗi lần đi thăm bác làm ở xí nghiệp cao su, em lại có dịp được bác cho đi dạo trong vườn cao su cùng. Tiếng gió lao xao lùa vào kẽ lá như muốn thì thầm với em vậy. Cả rừng cây xanh mướt một màu nhìn đã thích mắt.
 
Em yêu mảnh đất của nắng và gió này biết bao. Mẹ em nói Tây Nguyên còn là nơi cung cấp cà phê và tiêu nhiều nhất cả nước để phục vụ cho tiêu dùng và xuất khẩu. Em rất tự hào vì là người con của Tây Nguyên.
 
Bài làm 2
 
Em may mắn được sinh ra và lớn lên tại thủ đô Hà Nội, nơi được mệnh danh nghìn năm văn hiến của Việt Nam. Với thời gian lịch sử đáng ngưỡng mộ, có nhiều địa điểm đã trường tồn theo năm tháng tạo nên vẻ đẹp không gì tả xiết.
 
Hà Nội đẹp nhất trong mắt em có lẽ là vào buổi bình minh. Cả thành phố còn chìm trong màn sương ẩm quấn quít trên từng con phố cũng không làm giảm đi sự tấp nập của người dân nơi đây. Ngoài những con đường to và dài, xe cộ đã ì ạch cất bước từ lâu. Trên vỉa hè, các bác bán hàng rong vội vàng mang những gánh trĩu nặng đi thật nhanh cho kịp buổi bán. Hòa cùng sự vội vàng ấy là những cô, bác, người cao tuổi tập thể dục buổi sáng.
 
Cả thủ đô như được bao bọc bởi vầng hào quang buổi sớm, đẹp đến mê người. Ông mặt trời đỏ rực chậm rãi ló rạng từ phía đông, đánh thức sinh viên, công chức tỉnh giấc chuẩn bị cho ngày làm việc dài. Chẳng mấy chốc, nhà nhà đổ ra đường tạo thành một biển người. Trên đường phố, xe nọ nối đuôi xe kia, còi xe tít tít nghe thật vui tai. Chim chóc líu ríu hót trên cây cao như muốn cùng hòa nhịp vào bản giao hưởng buổi sáng. Đến khi mặt trời lên cao hẳn, bầu trời cao và trong vắt, dòng người mới dần thưa hơn.
 
Em yêu con người và cảnh đẹp nơi đây, từ 36 phố phường nổi tiếng đến tháp Bút, hồ Gươm, Văn Miếu,… là những địa danh đã gắn liền với lịch sử dân tộc. Thật tự hào vì em là người con của Hà Nội thân yêu.
 
Bài làm 3
 
Mỗi một chúng ta, ai cũng có quê hương của mình. Quê hương là chùm khế ngọt, là nơi để lại những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời. Dẫu có phải đi xa, bao giờ người ta cũng nhớ về quê cha đất tổ.
 
Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng. 
 
Chiều đến khi gió nồm nhẹ thổi, lúa khẽ lay động rì rào như đang thì thầm tâm sự với nhau. Những buổi chiều thu, làn sương phủ trên cánh đồng, trông xa như một màn khói loãng, trắng nhờ nhờ. Sáng ra, màn sương tan đi để lại những giọt sương long lanh trên lá lúa.
 
Đến khi mặt trời lên sưởi ấm cánh đồng, những tia nắng rọi vào hạy sương tưởng như muôn vàn hạt ngọc li ti, ánh lên những tia sáng muôn màu, muôn vẻ trông rất đẹp. 
 
Ở xóm em, có những anh chị đi xa, lần nào về thăm quê cũng ra thăm cánh đồng. Họ say sưa nhìn ngắm những con chim sẻ đi kiếm ăn bay là là trên thảm lúa. Thỉnh thoảng, chúng đỗ hẳn xuống rồi lại bay vút lên trời xanh ríu rít gọi nhau. 
 
Em yêu mến cánh đồng làng em, yêu mến quê hương em. Nơi đây, em đã sinh ra và lớn lên. Giờ đây, vùng chiêm trũng nàv đã có những cậu “trâu sắt” băng băng chạy trên cánh đồng. Điện cao thế bừng sáng xóm làng. Cuộc sống đang đi lên trên con đường hạnh phúc.
 
Bài làm 4
 
Du khách đến Biên Hòa không thể không ghé thăm công viên thành phố quê em. Công viên nằm cạnh dòng sông Đồng Nai nước trong xanh, êm ả chảy bốn mùa.
 
Từ xa nhìn lại, công viên thành phố em giống như một tấm thảm nhiều màu. Nổi bật trên đó là hàng dừa cao vút, đong đưa tàu lá trong gió, soi mình xuống dòng nước lững lờ. Bước chân vào vườn hoa, ta thấy những lối đi viền gạch đỏ được trải đá bột, tỏa ra khắp công viên như một búi rễ khống lồ. Dọc theo lối đi, những bồn hoa lớn được trồng đủ các loại hoa: hoa cúc vàng tươi, hoa hồng đỏ thắm, hoa hướng dương vàng rực… nổi bật dưới ánh nắng chói chang. Xen kẽ trong những bồn hoa là những cụm dền xanh đỏ được sắp thành hàng chữ “Công viên Đồng Nai”. Đứng cạnh muôn hoa là những cây kiểng được cắt xén thành hình muông thú, trông thật đẹp mắt. Đây là chú nai tơ đang tròn mắt ngơ ngác nhìn du khách. Kia là chú chim sâu đang chúi mỏ xuống đám cỏ non như tìm mồi. Kia là những cô công, chàng công xòe cái đuôi như chào khán giả trước lúc biểu diễn. Chính giữa công viên là một hòn non bộ đứng sừng sững như thách thức với gió mưa. Phía dưới, đàn cá hồng lượn lờ quanh những bông súng tím hồng. Rải rác khắp công viên là những băng ghế đá nhiều màu, nằm dưới tán cây mát rượi làm chỗ nghỉ chân cho mọi người. Nhô ra ngoài bờ sông là nhà thủy tạ kiên cố với kiểu cấu trúc hoa mĩ. Đứng trên đó, phóng tầm mắt ra xa, ta sẽ nhìn thấy hai cây cầu nằm về hai hướng, cầu Mới và cầu Ghềnh. Ta còn thấy được cả những mái nhà ngói đỏ thấp thoáng sau hàng cây xanh ngắt. Xa hơn nữa, ngọn núi Châu Thới mờ mờ trong ráng chiều đỏ ối. Chiều xuống mặt trời ngả về tây, mặt sông ánh lên màu đỏ pha sắc vàng rực rỡ. Lúc này, công viên rộn rã hẳn lên bởi bước chân người, bởi tiếng cười đùa ríu rít của trẻ con. Đông vui nhất phải kể đến ngày chủ nhật, du khách đến chơi, chụp hình kỉ niệm nhiều vô kể. Các em nhỏ tung tăng líu lo bên ba mẹ. Các anh chị lớn ngồi trên ghế đá đọc sách trò chuyện…
 
Được ngồi trên ghế đá đón gió sông mát rượi, ngắm nhìn trời nước mênh mông, vui chuyện cùng chúng bạn thì không- còn gì thích thú cho bằng. Em mong công viên thành phố quê hương em giữ mãi được vẻ đẹp thơ mộng này.
 
Bài làm 5
 
Quê tôi không có sông, không có cánh, đồng bát ngát phì nhiêu. Quê tôi là một vùng biển – vùng biển Vũng Tàu nổi tiếng mà khách thập phương đến đây ai cũng lưu luyến khi phải rời xa.
 
Đó là một vùng biểh với những bãi cát phẳng lì rì rào sóng vỗ và vô vàn những cảnh sắc tươi đẹp. Biển Vũng Tàu! Ôi! Chỉ nghe những tiếng ấy mà lòng tôi đã xốn xang biết bao kỉ niệm của thời thơ ấu. Những địa danh Núi Lớn, Núi Nhỏ, Bãi Trước, Bãi Sau, những hàng phi lao xanh ngắt, những ngọn dừa trải dài theo bờ biển đã làm cho tâm trí mọi người nao nao một cảm giác khoan khoái và thú vị. Đứng ở Núi Lớn ta có thể nhìn xuống Bãi Sau. Trên bãi tắm hàng trăm chiếc dù sặc sỡ luôn xòe ra như những cây nấm đủ màu sắc, sẵn sàng đón khách tham quan, ở đó, hàng ngàn người cười nói, đùa giờn và tắm biển. Mọi người đều vui vẻ và hớn hở. Những con sóng lớn, nhỏ thi nhau chạy vào bờ, cứ mỗi lần rút ra thường để lại những màng bọt biển trắng xóa, xôm xốp. Ngoài ra, hàng trăm ngàn con sống đua nhau chạy, vấp phải những mũi thuyền đánh cá của ngư dân bị hất tung lên, bọt trắng bắn tung tóe. Xa hơn một tí, Hòn Bà đứng uy nghi, sừng sững giữa biển cả mênh mông. Hai cái lô cốt cũ kĩ sát chân Hòn Bà như hai bộ mặt lạnh lùng mở to hai mắt quan sát mọi người. Những, bậc thang màu trắng dẫn ta lên đến đền thờ trên hòn đảo này. Và kia là đoàn tàu đánh cá của Xí nghiệp Quốc doanh đánh cá Vũng Tàu – Côn Đảo ra khơi theo những cánh hải âu trắng, vốn là những người dẫn đường của ngư dân. Ngoài xa, phía chân trời, các giàn khoan cố định đang làm việc tất bật để lấy những tấn dầu thô cho Tổ quốc.

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top