Trang chủ » Bài văn Tả ông bà em lớp 3 hay nhất

Bài văn Tả ông bà em lớp 3 hay nhất

 Bài làm 1
 
Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Bà trông vẫn khỏe mạnh vì bà luôn giữ thói quen đi bộ vào mỗi sáng. Khuôn mặt của bà tròn trịa, phúc hậu. Đôi mắt ngả màu nâu xám của bà lúc nào cũng ánh lên sự hiền từ, ấm áp. Mái tóc bà dài ngang lưng, đã bạc trắng hơn nửa. Bà em còn là một người yêu thương con cháu hết mực. Em đã lớn lên cùng với lời ầu ơ ngọt ngào bà ru, với bao câu chuyện cổ tích kì thú bà kể. Mỗi tối, đôi tay gầy xương, nhăn nheo của bà lại vỗ về em đi vào giấc ngủ. Em rất yêu quý người bà hiền hậu này của mình. Em ước mong bà luôn mạnh khỏe để sống vui cùng con cháu.
 
 Bài làm 2
 
      Suốt bao năm qua, ông em là người đưa đón em đi học. Vì vậy, em rất thân thiết với ông. Năm nay, ông em đã gần bảy mươi tuổi. Mái tóc ông đã bạc trắng hơn nửa. Em rất thích vuốt vuốt chòm râu dài cũng bạc trắng ông. Người ông cao lớn nhưng làn da đã nhăn nheo theo năm tháng. Gương mặt của ông hình chữ điền, góc cạnh. Đôi mắt nâu đen, sâu thẳm thường nhìn em trìu mến. Ông rất yêu thương em, ông thường dẫn em đi chơi, đi ăn, đi mua đồ. Mỗi lần em vâng lời, ông xoa đầu em và dặn mau lớn để làm chàng thanh niên điển trai, tài giỏi như ông ngày trẻ. Em chỉ biết cười rồi sà vào lòng ông nũng nịu.
 
 Bài làm 3
 
Em được sống trong một đại gia đình gồm ba thế hệ đó là bà nội, bố mẹ và em. Ở trong nhà, bà nội em là người được mọi người kính trọng và yêu thương nhất. Còn với riêng em, bà nội chính là tuổi thơ của em. 
 
Bà nội em năm nay đã tám mươi ba tuổi rồi. Tuy bà đã già nhưng nhìn bà vẫn rất nhanh nhẹn và khỏe mạnh. Khuôn mặt bà có rất nhiều vết nhăn và đồi mồi vì thời gian nhưng nhìn bà rất phúc hậu và thanh tú. Người của bà thì không gầy lắm, mảnh mai và rắn rỏi. Mái tóc của bà đã bạc trắng như cước, lâu lâu vẫn còn điểm xuyết vài cọng màu đen. Đôi mắt nhăn nheo, mỗi khi muốn bà nhìn chăm chú lại nhíu lại, nhưng khi mở ra thì ánh mắt đó rất ấm áp và nhân từ. Đôi tay thì gầy guộc nổi lên trên những đường gần nhưng khi bà làm việc nhà thì đôi tay cứ thoăn thoắt vậy. Bà không bao giờ chịu ngồi nghỉ ngơi, chỉ thích làm mọi việc hoặc dạy em làm những món quà nhỏ xinh xắn. Bà thường hay cho em ngã đầu vào chân bà, vừa vuốt ve tóc em, vừa kể những câu chuyện của bố mẹ, của ông. Hay những câu chuyện khi em vừa mới sinh ra. Rồi cả hai bà cháu lại cùng cười.
 
Mỗi sáng sớm, bà thức dậy thật sớm, đi dạo tập thể dục ở quanh hồ gần nhà. Xong bà về nhà, rồi bà giúp mẹ làm bữa ăn sáng, đánh thức em dậy. Rồi đúng 6 giờ 30 bà lại cầm tay em đưa em đến trường. Bà em sống rất giản dị, khiêm nhường, bà rất hay giúp đỡ mọi người xung quanh, nên ai cũng yêu quý bà cả. Bà nấu ăn rất ngon, nhất là nấu canh chua cá lóc. Hôm nào bà nấu món đó là em lại ăn tận ba bát cơm. Em vẫn còn nhớ rõ, có một lần em bị ốm, sốt nặng, chính bà đã người lo lắng cho em cả đêm. Dù mẹ và bố khuyên bà đi nghỉ, nhưng bà không chịu, cứ phải ở bên em để chăm sóc. Sáng hôm sau, nhìn bà như già thêm vậy. Em thương và xót bà lắm.
 
Bà nội em là người như thế đó, hiền lành tốt bụng và rất yêu thương con cháu. Em tự hứa với lòng, sẽ cố gắng học giỏi chăm ngoan để làm vui lòng bà và bố mẹ. Bà ơi! Cháu thương bà nhiều lắm.
 

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Scroll to Top