1. Tả một con vật nuôi trong nhà
Trả lời:
"Meo! Meo! Meo!" Vừa về tới nhà, chú Bông Bông đã quấn lấy chân em mừng rỡ ra mặt. Đó là chú mèo ba xin được ở nhà một người bạn thân năm em tròn tám tuổi.
Chú mèo có bộ lông trắng muốt nên em đặt tên cho nó là Bông Bông. Khi mới đưa về chú chỉ to bằng chai nước suối Lavi loại nhỏ. Một năm sau chú đã to bằng chiếc bình thủy Rạng Đông. Bông Bông có cái đầu tròn xoe ngộ nghĩnh to bằng quả bóng nhựa của em. Đôi tai rất thính. Chỉ một tiếng động nhỏ chú cũng phát hiện được nó phát ra từ hướng nào. Đôi mắt của chú tròn vành vạnh và trong xanh như màu nước biển. Cái mũi thì nhỏ xíu phơn phớt màu hồng lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Hai bên mép là bộ ria trắng như cước vểnh lên mỗi khi đánh hơi thấy con mồi. Thân hình chú dài, thon thả và mềm mại như các diễn viên xiếc. Mỗi khi chú vươn vai, cải đuôi cong lên như hình một dấu ngã. Bộ lông thì dày, mịn, nhuyễn như nhung. Bàn chân phía dưới có nệm thịt dày màu hồng nhạt, giúp chú di chuyển nhẹ nhàng không gây ra tiếng động. Ngón chân có móng dài sắc ngọt. Những lúc vui chú cào cào vào người, em cảm giác nhồn nhột.
Ban ngày, chú như một cậu ấm hiền lành và thích nhõng nhẽo. Nhưng khi đêm xuống, chú như một trinh sát lành nghề nhanh nhẹn và hoạt bát vô cùng. Chú thường đi vòng quanh nhà rồi dừng lại ở những chỗ mà chú nghi là lũ chuột thường hay thăm viếng.
Buổi sáng, khi nắng vàng phủ khắp sân, mèo nằm cạnh gốc cau, phưỡn cái bụng trắng hồng, mắt lim dim nhìn những áng mây trắng như bông lững lờ trôi trên nền trời xanh cao vời vợi, thật đáng yêu. Có lúc chú giơ chân lên miệng liếm liếm rồi ngồi xổm dậy, quẹt quẹt cái mặt như người gãi ngứa.
Em rất quý Bông Bông vì từ khi có chú, em như có thêm một người bạn luôn ở cạnh. Và điều đáng mừng hơn cả là lũ chuột tự nhiên biến đi đâu mất. Nó đúng là một con vật hữu ích, đáng yêu, đáng quý.
Bài làm tham khảo 2: Tả con gà trống
Phương Đông vừa ửng hồng. Bỗng, một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm. Đó là tiếng gáy của con gà trống nhà em.
Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con, nhưng duy nhất chỉ có mình chú là khác giống. Chú thuộc giống gà pha, to khỏe như một đô vật ngoại hạng. Chú khoác trên mình một tấm áo màu đỏ tía. Hai cánh và đuôi pha màu xanh biếc. Đầu chú to bằng nắm tay em, chiếc mào hình bánh lái tàu đỏ chót. Đôi mắt tròn xoe như hai hạt nhãn. Cái mỏ khoằm khoằm vàng sậm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa sắc và nhọn. Hai cái cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Cái đuôi đủ màu sắc nhưng nổi hơn cả là màu đen, xanh cong cong như hình lưỡi liềm. Có những chiếc lông ba màu đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn càng tôn thêm vẻ "hào hoa phong nhã" cho chú.
Trong sinh hoạt với đàn, có lẽ chú là người có tấm lòng độ lượng bao dung nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân chú cũng chạy đến nhưng không thấy chú tranh giành với ai cả. Thậm chí có miếng mồi ngon chú cũng chia năm sẻ bảy cho những cô mái tơ.
Em rất yêu chú gà trống này. Chú là chiếc đồng hồ báo thức ở xóm em, thúc mọi người dậy đúng giờ để đi làm, còn tụi nhỏ chúng em thì đến trường.
Bài làm tham khảo 3: Tả con chó
Nó tên là Lai, cái tên mà em đặt cho nó khi nó còn bé tí tẹo. Ba bảo: "Giống chó này quý lắm con ạ! Ba dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại ở chỗ thân quen bác ấy mới ưu tiên cho mình con Lai này đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!".
Mới đó mà đã một năm rồi, con Lai lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. Ở xóm em chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn những sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cái đầu của nó trông như cái yên xe đạp của em với hai cái tai như hai lá mận úp về phía trước. Đôi mắt thì trong xanh như màu da trời chứa đựng sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó bẹc giê mà các chú công an thường nuôi dạy. Cái mũi của chú màu nâu đen, có hai cái lỗ nho nhỏ bằng ngón tay út của em, nó đánh hơi cực giỏi.
Tối đến, Lai thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết trong suốt cả một đêm dài đằng đẳng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nhỏ nào chú cũng đều phát hiện được cả. Có một lần, tên trộm định lẻn vào bưng đi một chậu kiểng quý ở trước sân nhà. Chú từ bậc cửa phóng ra, sủa lên mấy tiếng. Thấy động tên trộm vội lùi dần ra cửa. Lai biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xé gọn một miếng quần cảnh cáo làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.
Lai khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon, nhất là mấy cục xương hầm, em đều dành cho Lai. Lai mừng lắm, vẫy đuôi cảm ơn rối rít.
2. Tả một con vật nuôi ở vườn thú
Trả lời:
Tuần trước em được bố mẹ đưa đi chơi ở Thảo Cầm Viên, em đã được gặp gỡ với rất nhiều con vật mà trước đây em chưa từng nhìn thấy. Trong đó có cặp hươu cao cổ là để lại ấn tượng khó quên hơn cả.
Đấy là cặp hươu cao cổ (một đực, một cái) thuộc loài Giraffa Camelopardalis vừa được Thảo cẩm Viên nhập từ Thái Lan thông qua chương trình đổi thú giữa hai nước. Đôi bạn này mới 17 tháng tuổi, nhưng đã cao 3 mét và nặng tới 150kg/con. Thức ăn khoái khẩu của hai cô cậu là các loại lá mít, lá keo, chuối, đậu đũa. Kỹ Sư Trần Đăng Trung – Đội trưởng đội động vật Thảo cầm Viên – cho biết: “Cặp hươu này có nguồn gốc từ Phi Châu, rất quý bởi làn da và dáng vẻ đẹp. Tuy nhiên, khả năng sinh sản của giống hươu này rất kém, trung bình phải mất từ một đến hai năm cho một lần sinh và mỗi lần chỉ được một con”. Tuy hãy còn nhút nhát, nhưng hai chú hươu này rất thích làm dáng. Những lúc vắng người tham quan, chúng thường đủng đỉnh làm điệu bằng cách nhìn vào tấm kiếng trong chuồng.
Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ để một ngày nào đó lại được bố mẹ dẫn tới thăm cặp hươu cao cổ này và những con vật khác ở Thảo Cầm Viên.
3. Tả một con vật mà em chợt gặp trên đường
Trả lời:
Cuối tuần, em theo bố đi Đồng Nai thăm một người bạn cũ của bố. Khi xe đừng ăn trưa dọc đường, em tình cờ trông thấy một con trâu đang ăn cỏ ven đường.
Con trâu lông đen mượt, to và cao, bề dài trâu áng chừng một mét rưỡi. Đầu trâu hình khối kim tự tháp. Sừng trâu cong cong hình lưỡi liềm, to bằng bắp tay em nhọn vút. Mắt trâu to và dài, lông mi của nó có màu trắng bạc như tóc một cụ già. Mũi trâu to, người ta xỏ một sợi dây thừng qua mũi trâu để dễ nắm dắt trâu đi. Con trâu đứng bên vệ đường điềm nhiên ăn co dọc theo bờ ruộng. Hàm trâu đưa qua, đưa lại nhai cỏ, tiếng trâu liếm cỏ nghe '“xực xực”, nom rất ngon lành. Con trâu em trông thấy có lẽ là một con trâu cày vì vai nó lực lưỡng, bốn chân to còn bê bết bùn sình và ách cày đang tháo đổ ở ruộng. Chắc là chủ trâu cho trâu nghỉ ăn cỏ. Con trâu bước tới từng bước một, chậm rãi nhai cỏ, đuôi chủ trâu ve vẩy trông rất nhàn rỗi.
Con trâu là bạn của nhà nông, trâu giúp nông dân cày bừa. Phân trâu dùng để bón ruộng đất rất tốt. Ngày nay, mặc dù người ta dùng máy cày để cày ruộng nhưng trâu vẫn vô cùng cần thiết. Ở những đám ruộng nhỏ, khó đi thì dùng trâu cày tiện hơn cày máy. Trâu còn dùng để kéo xe, kéo các guồng xay xát như ép mía đểlàm đường theo kiểu sản xuất thủ công. Trâu còn dùng để trục bùn đáy ao nuôi tôm trong chăn nuôi thủy sản… Vì thế, bà con nông dân ta có câu: "Con trâu là đầu cơ nghiệp”.
Được đi chơi xa cùng bố và được nhìn thấy một con trâu khỏe đẹp, trông thấy cảnh đồng quê thanh bình em rất vui sướng. Cảnh vật cũng làm cho em hiểu biết thêm về đời sống, sinh hoạt của nhà nông. Em sẽ học tập tốt để có khả năng cống hiến sức mình, giúp nông dân và trâu đỡ vất vả hơn.
4. Tả một con vật lần đầu tiên em thấy trên họa báo hay trên truyền hình, phim ảnh
Trả lời:
Tối chủ nhật tuần trước, cả nhà em quây quần bên ti vi, đón xem chương trình "thế giới động vật". Tối hôm đó, chương trình giới thiệu về loài chim két rất thông minh và có thể nói tiếng người.
Chim két là một loài chim rất đặc biệt, khá gắn bó với con người. Khi thuần dưỡng, két được nhốt vào cái lồng bằng tre lớn, ngày ngày con người cho nó ăn và dạy nó nói tiếng người. Thân chim không to lắm, chỉ nhỉnh hơn cổ tay em một chút. Cái đầu chú bằng quả chanh. Cái mỏ quặt màu đỏ, màu đỏ to quá cỡ. Đôi mắt tròn xoe linh hoạt, đưa đi đưa lại như có nước . Một túm lông mọc chờm lên đỉnh đầu trông như cái mào nhỏ. Chim két có cánh và lông đuôi rất dài tạo cho nó dáng thanh mảnh uyển chuyển. Từ đầu đến đuôi chú phủ một bộ lông màu xanh biếc giống như màu lông của chim bói cá, đẹp tuyệt vời. Con két không ưa hoạt động như các loài chim khác nó đứng im, móng sắc quặp lấy thanh gỗ bắc ngang trong lồng, vẻ mặt trầm ngâm như đang nghĩ ngợi điều gì đó. Thỉnh thoảng chú cúi đầu thong thả uống nước hoặc mổ những hạt ngô hạt đậu. Ấy thế mà, thấy bóng ai vào nhà là nó nhanh nhẹn hẳn lên. Nếu là người quen thì nó mừng rỡ tíu tít như đón chào, nếu là người lạ thì nó kêu to: Có khách! Có khách, nghe giống hệt tiếng người. Món ăn thường ngày của chú là hạt ngô, hạt đậu. Nó thích ăn cả rau tươi và chuối chín. Lúc ngủ nó rúc đầu vào cánh, lông xù ra để giữ ấm.
Tuy là lần đầu tiên nhìn thấy chú nhưng em đã rất thích chú chim ấy. Ước gì em cũng có một chú chim két xinh đẹp để bầu bạn và trò chuyện thỏa thích.