Đề bài (trang 168 sgk Tiếng Việt 4): Viết một đoạn văn miêu tả ngoại hình của một con vật mà em yêu thích
Trả lời:
Bài tham khảo 1 – Tả ngoại hình con thỏ
Nhà em có nhiều loài vật nuôi nhưng chú Thỏ Trắng là con vật em yêu thích nhất. Chú có bộ lông mềm mại và trắng nõn như bông. Cái miệng nhỏ thường hay gặm nhấm để lộ những chiếc răng nhọn và sắc. Hai bên miệng là bộ ria trắng như cước. Cái mũi hồng hồng, ươn ướt và mềm như cao su. Đôi mắt của chú màu cánh gián, tròn xoe như hai hạt nhãn. Nhìn đôi mất Thỏ Trắng, em cảm nhận được một sự hiền lành, nhút nhát nhưng cũng rất tinh khôn ở chú. Sự đáng yêu của chú còn thể hiện ở đôi tai rất khác biệt với những con vật khác. Đôi tai ấy dài hơn một gang tay em, nó tựa hai chiếc lá nhọn đang vươn cao. Mỗi khi bắt chú, em thường túm lấy đôi tai ấy mà nhấc bổng chú lên. Có lẽ nhờ đôi tai dài nên chú nghe rất thính, chú biết lắng nghe những âm thanh xung quanh mình.
Bài tham khảo 2 – Tả ngoại hình con chó
Chú có vẫn còn bé, nên em gọi là Cún Bông, chú cao hơn cái cặp của em một chút. Từ đầu đến đuôi là bộ lông trắng có đôm đen; duy chỉ bốn chân toàn màu đen tuyền, cùng một bên tai cũng đen nốt nên trông chú ta khác hẳn so với các chú chó khác. Đôi tai bé tí đó lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Cái đầu tròn như quả banh nỉ, chiếc mõm hồng hồng và cái mũi đen ươn ướt cùng đôi hàm răng nhọn, sắc, nhưng đặc biệt hơn cả là đôi mắt sáng, thông minh màu cánh gián thẫm. Với đôi mắt tinh nhanh cùng chiếc mũi thính nhạy ấy, chú có thể đánh hơi và nhận biết được mọi thứ, mọi người. Ngộ nhất là cái đuôi khi vui hay buồn đều thể hiện ra đó. Mỗi khi em mắng, chú cụp đuôi lại len lén bỏ đi, đến nằm chỗ quen thuộc của mình ngay góc cầu thang, dúi đầu vào hai chân trước vờ như không thấy em.
Bài tham khảo 3: Tả ngoại hình con lợn
“Chú có một bộ lông trắng như cước lại được lớp da trắng mịn làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giống như con bạch mã non vài tháng tuổi vậy. Mỗi lần sục vào máng cám ăn y như một ống hút khổng lồ làm sôi lên những bọt nước như bong bóng mưa mùa hạ. Cái bụng của chú mới bệ vệ, nặng nề làm sao. Từ máng cám đến góc chuồng chừng hai mét mà chú phải ì à ì ạch một lúc Sau mới lết tới được rồi ngã bịch xuống nền chuồng, mũi miệng thi nhau thở. Còn hai cái tai thì như hai cái lá mít phất qua, phất lại như cám ơn mọi người đã cho chú một bữa chén no say”.